**
Vì sắp muộn rồi nên Dương Đào lại không kịp vẫy taxi, chỉ có thể lên xe Ngu Thần.
Đến núi Hạc, Ngu Thần đi đậu xe, dặn Dương Đào chờ anh.
Cô không thèm để ý đến anh, không quay đầu đi thẳng.
Chờ Ngu Thần đến nơi tập hợp, Dương Đào đã ngồi cạnh một đồng nghiệp ăn bánh bao dưới cây đại thụ rồi.
Trên cổ Dương Đào quàng một chiếc khăn quàng cổ màu hồng, tay cầm bánh bao nóng hầm hập vừa ăn vừa thổi, trông rất có hương vị mùa đông.
Nhìn thấy Ngu Thần tới, cô quay mặt đi không thèm nhìn anh.
Có người tới chào hỏi anh, Ngu Thần đành phải phân tâm đi nói chuyện cùng người ta.
Một lát sau, chủ nhiệm vỗ tay hô to, \”Đứng rộng ra nào. Chúng ta bắt đầu khởi động rồi leo núi.\”
Dương Đào xoay vai xoay cổ, Ngu Thần bớt thời giờ nhìn về phía balo của cô, \”Bánh bao đâu?\”
\”Ăn hết rồi.\”
Ngu Thần hừ một tiếng, \”Quỷ keo kiệt.\”
\”Ăn no xong còn giận em. Em để lại cho anh làm gì?\”
Dương Đào vốn định để dành cho anh, nhưng nước trong bánh bao chảy ra tản ra mùi vị thơm ngon, mà đúng là ngon thật, ngon muốn lên trời luôn, nên cô ăn hết.
Ngu Thần cầm balo cô đeo lên vai mình, \”Ai giận ai?\”
Dương Đào đứng thẳng xoay người, rồi lại cúi xuống ôm chân ép cơ, \”Anh giận em.\”
\”Đừng gập lưng.\” bàn tay Ngu Thần dán lên lưng cô, kiên nhẫn hướng dẫn, \”Nếu không đứng thẳng thì có ép nữa cũng vô ích thôi.\”
\”Em đứng thẳng mà!\” Dương Đào nhìn xung quanh, sợ người khác cho rằng bọn họ đang tán tỉnh nhau, \”Tránh ra tránh ra, đừng đụng vào em.\”
Quả nhiên.
Lúc đang leo bậc thang lên núi, Dương Đào thở hồng hộc cố gắng tự đi, có người đuổi theo đi bên cạnh cô, \”Cô Tiểu Dương, tình cảm hai người tốt thật đấy.\”
Dương Đào cười cười, Ngu Thần đang đi cùng với nhóm giáo viên nam, bọn họ đang thảo luận về các kỹ thuật đánh tennis.
Người kia lại nói tiếp, \”Anh ấy vừa quay lại nhìn cô đó.\”
\”Này này. Lại nhìn kìa.\”
Dương Đào ngẩng đầu đối diện với ánh mắt của Ngu Thần, sáng lấp lánh như ẩn giấu ngôi sao trong đó.
Cô giáo bên cạnh còn tiếp tục nói, \”Quả đào trên eo anh ấy là dán hay là xăm đó?\”
Dương Đào à một tiếng, \”Xăm đó.\”
Đặc biệt là lúc làm chuyện hạn chế số tuổi, hình xăm quả đào bên hông anh thường làm trái tim Dương Đào rung động.
Càng không phải nói, mỗi sáng tỉnh lại, phần eo bụng săn chắc nửa che nửa lộ dưới lớp chăn trắng tinh cùng với hình xăm quả đào như ẩn như hiện.
Lòng Dương Đào mềm nhũn.
Đương lúc Dương Đào mơ màng, cô giáo kia hỏi một vấn đề, \”Vậy vì sau không xăm Dương Đào mà lại là quả đào?\”


