[Hoàn] [Edit] [Tomdra] Chúa Tể Hắc Ám, Xin Hãy Tha Cho – Chương 2 – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​

[Hoàn] [Edit] [Tomdra] Chúa Tể Hắc Ám, Xin Hãy Tha Cho - Chương 2

Cậu nhóc tóc bạch kim mang vẻ mặt khinh thường, lười biếng dài giọng đáp: \”Chỉ là bạo động pháp thuật, mắc mớ gì tôi phải sợ một đứa Máu Bùn đến cả đũa phép còn không có?\”

\”Đũa phép? Bạo động pháp thuật?\” Tom hơi sửng sốt, sau đó cau mày nhìn Draco, \”Cậu biết sao? Thứ sức mạnh làm đồ đạc bay lên là cái gì?\”

Hắn muốn mau chóng biết được đáp án, từ sau khi hắn có thể sử dụng được thứ sức mạnh kì lạ này, người trong cô nhi viện đều coi hắn là quái vật, là một thứ dị loại, cả phu nhân Cole cũng không thích hắn, thậm chí khi hắn bị mấy đứa trẻ khác bắt nạt, phu nhân Cole chỉ phạt mỗi mình hắn, không hỏi gì tới nguyên nhân. Mà lúc này đây, một con quỷ nhỏ mang thái độ quý tộc ăn mặc kỳ lạ biết thứ sức mạnh này, điều đó có nghĩa hắn không phải là quái vật?

Draco thật sự rất mệt, sau khi dùng cái Khóa Cảng kia, thân thể chẳng những trở thành quỷ nhỏ, mà cả thể lực cũng ngang với quỷ nhỏ, hiện tại cậu chỉ muốn leo lên giường của mình và ngủ một giấc thật ngon, cho nên cậu không định tiếp tục phí lời với tên Máu Bùn này nữa.

Lấy đũa phép ra, Draco dùng Bùa Bay lên cái ly đã rơi trên đất, cái ly đó liền tự động bay trở về chỗ cũ. Trong toàn bộ quá trình, mắt của Tom nhìn chằm chằm Draco không chớp mắt, còn có cả đũa phép trong tay Draco.

\”Cậu và tôi giống nhau!\” Giọng của Tom đều đều sau màn trình diễn của Draco. Nhưng thực tế thì chỉ có hắn biết bản thân kinh ngạc tới cỡ nào, khiếp sợ tới cỡ nào, hắn không phải là một cái quái thai, có người là đồng loại của hắn, cậu nhóc mang gương mặt tinh xảo này giống mình.

\”Không, tôi và cậu không giống nhau!\” Draco Malfoy nổi giận nhìn Tom, giống như đã bị thứ gì đó xúc phạm, thanh âm của cậu trở nên sắc bén, \”Tôi là một Máu Trong, mà cậu, một đứa Máu Lai, thậm chí là Máu Bùn, giống nhau ở chỗ nào!\”

Tom không hiểu Máu Lai, Máu Bùn là cái gì nhưng hắn có thể đoán được qua thái độ khinh miệt của Draco, cho nên Máu Bùn tuyệt đối không phải là thứ hay ho. Hơn nữa, hắn hâm mộ cây gậy gỗ trong tay Draco, hắn biết sở dĩ Draco có thể khống chế cái ly bay trở về trên bàn, hoàn toàn là công lao của cái thứ gọi là đũa phép kia, hắn nghĩ, có lẽ mình có thể có được nó.

\’Giúp ta hù thằng nhóc này đi……\”

Draco hơi sửng sốt khi nghe được giọng của Tom, giọng nói đó mang cảm giác quen thuộc cho cậu, ở thời điểm năm hai học ở Hogwarts, ở trong câu lạc bộ quyết đấu nực cười kia, Cứu Thế Chủ ba đầu đã từng sử dụng nó—- với một con rắn. Hiện tại, đứa trẻ trước mặt coi như đẹp trai cũng phát ra giọng nói y hệt, nhưng xui xẻo ở chỗ, mục tiêu của đứa nhỏ này là mình.

Draco hoảng sợ nhìn con rắn bò từ dưới giường của cậu nhóc ra ngoài, trong chớp mắt, cậu hiểu ra. 

Cha giấu đi Khóa Cảng— cơ thể của mình bị thu nhỏ— cửa cô nhi viện— cậu nhóc nói Xà Ngữ, đem toàn bộ sự tình xâu chuỗi lại, Draco không thốt nên lời, cậu không muốn tin việc này là thật. Sau khi Chúa tể Hắc ám chết, Cứu Thế Chủ ba đầu là người duy nhất trên thế giới có thể dùng Xà Ngữ, mà giờ thằng nhóc này rõ ràng là một kẻ dùng Xà Ngữ, huyết mạch của Slytherin đã sớm bị chặt đứt, căn bản không thể tồn tại thêm hậu duệ nào nữa.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.