Editor: Sel
\”Ah…\”
Sáng hôm sau, bả vai của Lê Phù khẽ run lên dưới chăn như thể bị ác mộng đánh thức.
Lại mơ thấy giấc mơ đó, lại là con cá mập, lần trước nó đuổi theo cắn vào mông cô, lần này là một khuôn mặt cười cười, còn chu môi như muốn hôn cô. Cô kéo chăn lên che kín mặt, bực bội đến mức liên tục đá chăn.
…. \”Em cũng biết cách quyến rũ tôi đấy.\”
Rốt cuộc đêm đó ở Edinburgh, cô đã làm gì với anh vậy chứ?
Hay là anh chỉ đang dọa dẫm mình, nói hươu nói vượn thôi?
Bỗng nhiên Lê Phù nhìn chiếc váy ngủ hồng trên người mình mới nhớ ra, tối qua cô có uống chút rượu với vài người bạn, ban đầu chỉ hơi say, cuối cùng chơi trò chơi nên ký ức có chút gián đoạn. Cho nên cô đã lên giường bằng cách nào? Ai thay đồ ngủ cho cô?
\”Chẳng lẽ là Chu Ánh Hi?\” Cô hoảng sợ, co rúm lại trong chăn.
Cô nhíu mày, nắm chặt chăn, lẩm bẩm tức giận: \”Chu Ánh Hi, sao tôi không biết anh lại là loại người này nhỉ? Quả nhiên trên đời này không có quân tử thực sự, toàn những kẻ sói đội lốt người.\”
Lê Phù bực bội, cuộn tròn trong chăn rồi lăn qua lăn lại trên giường.
\”Không công bằng, không công bằng gì cả…\”
\”Sao mỗi lần mình say đều là anh ta được hời, mình còn chưa được xem qua, chưa được sờ vào anh ta nữa!\”
Cảm thấy ngột ngạt đến mức không thở nổi, cô mới kéo chăn ra, nằm ngửa đờ đẫn nhìn trần nhà.
Buzzz, điện thoại trên bàn rung lên một cái.
Lê Phù vén những lọn tóc rối trên mặt, cầm điện thoại lên mở màn hình, là tin nhắn từ Chu Ánh Hi.
Trong tin nhắn có một dòng tin và một bức ảnh phong cảnh bên sông vào buổi sáng sớm.
Chu Ánh Hi: \”Good morning, gửi tặng em ánh nắng buổi sáng. Rất đẹp, chúc em có một ngày vui vẻ.\”
Lê Phù chỉ gửi lại bằng một biểu cảm đơn giản rồi ném điện thoại sang một bên, cảm giác như mình sắp phát điên đến nơi. Cô thực sự cảm thấy mình đã dây vào một người không nên dây rồi.
Nửa tiếng sau, khi Lê Phù vừa cho Tiểu Bào Phỉ ăn sáng xong thì nhận được cuộc gọi từ Ngô Thi.
Ngô Thi có vẻ vừa tò mò vừa gấp gáp: \”Nói tiếp đi.\”
Lê Phù buồn bực: \”Nói tiếp cái gì cơ?\”
\”Đêm qua cậu cứ gửi tin nhắn cho mình suốt, nói gì mà Chu Ánh Hi tỏ tình với cậu, nói muốn theo đuổi cậu. Còn cậu thì hối hận vì đã chơi trò chơi gì đó với anh ấy ở Edinburgh. Mới kể đến đó thì cậu ngủ mất tiêu, nhanh lên, kể nốt mình nghe đi.\”
\”Sao mình lại kể mấy chuyện đó với cậu chứ?\”
\”Ừm, lần đầu tiên mình thấy cậu say mà lại thú vị thế đấy.\”
\”….\”
Ngô Thi vẫn còn đang lải nhải trong điện thoại.
Lê Phù vội vàng mở lại lịch sử trò chuyện với Ngô Thi. Thấy một loạt những tin nhắn chi chít chữ cùng voice chat dài dằng dặc, tất cả đều được gửi từ phía cô. Cô lướt qua từ dưới lên trên, bất ngờ bị một đoạn hội thoại đặc biệt gây sốc.