[Hoàn Edit – H Văn] Ngắm Trăng – Một Miếng Bánh Nhỏ – 🌙 Chương 17 🌙: Mời – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​

[Hoàn Edit – H Văn] Ngắm Trăng – Một Miếng Bánh Nhỏ - 🌙 Chương 17 🌙: Mời

Editor: Fen

Một đêm náo nhiệt làm cả đám mệt mỏi, không ai muốn ra ngoài chơi, ăn sáng được một nửa là về phòng ngủ tiếp, một số ít lại muốn đi ra ngoài giãn gân cốt và ngắm cảnh.

Nụ hôn ngoài ý muốn tối hôm qua Lê Phù đã quên béng đi, có lẽ là vì cô luôn cho rằng Chu Ánh Hi khác với những người đàn ông khác, thứ nhất, anh không có gì nguy hiểm, thứ hai, anh không dây dưa mãi với mình, nên trừ việc áy náy vì uống rượu thất thố ra thì không còn gánh nặng tâm lý nào cả.

Sau khi ăn xong, Lê Phù rất chu đáo với Chu Ánh Hi, nói anh nếu mệt thì cứ trở về ngủ.

Chu Ánh Hi hỏi lại cô có đi hay không.

Nghe cô nói đi, anh cũng nói vậy mình đi chung.

Gọi là đi chơi nhưng cũng chỉ là đi dạo ở gần đó.

Người giàu ở Anh thích sống ở vùng ngoại ô, biệt thự xếp thành hàng, không gian rộng lớn, môi trường tốt lại yên tĩnh, so với nơi thành phố đông đúc ồn ào thì thoải mái hơn nhiều. Cứ thi thoảng là Lê Phù và Ngô Thi sẽ chạy tới ở lại hai ngày, trong thôn có một con sông nhỏ nối với sông Thames, dòng chảy uốn lượn cùng với hoa dại dọc bờ sông khiến nó trở nên sinh động.

Vài người tận hưởng nắng sớm thư thả xong thì từ từ về chỗ ở.

Ngô Thi gợi ý, tối hôm qua còn thừa một ít đồ để làm BBQ, sao không đi nướng BBQ ở bờ sông sau biệt thự, tất cả đều là người tùy hứng, huống chi đây là một ý kiến không tồi.

Khi trở về vừa lúc ngang qua bãi cỏ.

Mấy cô gái la hét không muốn di chuyển nữa, sai mấy tên con trai đi lấy đồ để nướng BBQ.

Hà Tư Diêu và anh bạn A Dương khoác vai đi lấy dụng cụ, lại nhìn thấy Chu Ánh Hi cũng đi theo. Sợ vị nghệ sĩ dương cầm này chưa từng làm việc nặng, Hà Tư Diêu quan tâm hỏi, \”Thầy Chu, anh ok chứ?\”

Chu Ánh Hi gật đầu, \”Không thành vấn đề, tôi cũng muốn giúp cậu.\”

\”Ok.\”

Lò nướng BBQ hơi nặng nên Hà Tư Diêu và A Dương cùng nâng lên, sau đó hỏi Chu Ánh Hi bên cạnh có thể cầm đống than với đống dụng cụ nướng không.

Chu Anh Hi nói không thành vấn đề.

Đây quả thật là lần đầu Chu Ánh Hi làm việc nặng.

Vì từ nhỏ mẹ đã huấn luyện anh thành một nghệ sĩ piano, nên bất cứ cái gì có khả nặng làm tay bị thương đều cấm tiệt anh làm, thậm chí còn khoa trương tới mức thuê một bảo mẫu chăm sóc mát xa tay cho anh mỗi ngày, giúp anh thư giãn những ngón tay sau mỏi mệt tập luyện vô cùng cẩn thận.

Lúc nay anh tay trái xách một bao than nặng, tay phải cầm kẹp nướng thịt và mấy dụng cụ khác, mới đi được một đoạn, cổ tay trắng nõn bắt đầu túa mồ hôi, tay cũng bị siết nhói lên.

Hà Tư Diêu sợ vị nghệ sĩ dương cầm này mệt nên bảo Chu Ánh Hi để lại, hồi sau anh ta quay lại lấy.

Chu Ánh Hi nói không cần.

Trên đường đi, Hà Tư Diêu đột nhiên muốn nhân cơ hội thuận miệng hỏi, \”Thầy Chu, anh và Rachel quen biết bao lâu rồi?\”

Chu Ánh Hi nói, \”Cũng không lâu, hồi tháng 5 chúng tôi gặp nhau trong lễ cưới của một người bạn.\”

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.