Edit by Kiera
Bốn năm sau, công ty chứng khoán Diễm Tưởng.
Thực tân sinh mới được công ty tuyển chọn tự nhiên hào phòng chào hỏi mọi người trong văn phòng, các nhân viên đều nhiệt tình vỗ tay tỏ vẻ hoan nghênh, trong lòng của tiểu thực tập sinh mới vừa bước vào xã hội liền thở phào nhẹ nhõm, âm thầm cảm thấy may mắn khi bầu không khí của công ty này có vẻ rất hoà thuận, có lẽ trong khoảng thời gian thực tập tới cũng sẽ không quá khó khăn.
Nhưng ngay sau đó cái suy nghĩ này lập tức đã bị một sấp văn kiện như núi áp đảo đến suy sụp, thật vất vả lắm cô ấy mới có thể chịu được đến giữa trưa, nghĩ là cuối cùng cũng có thể nghỉ ngơi ăn cơm trưa rồi, lấy lòng mấy đồng nghiệp cùng văn phòng rồi cùng nhau đi vào thang máy, nhỏ giọng thảo luận ở gần đây mới có một tiệm ăn khá ngon nào đó.
\”Đinh –\”, cửa thang máy mở ra, thực tập sinh đang muốn đi vào, nhưng lại nghe những người còn lại hết đợt này đến đợt khác chào hỏi.
\”Chào Lục tổng.\”
\”Lục tổng, ăn cơm sao?\”
Thực tập sinh giương mắt nhìn về phía người đang đi ra từ thang máy, khí chất lạnh lùng, góc cạnh rõ ràng, thân hình thon dài cùng bộ tây trang, vội vàng gật đầu về hướng bọn họ, đôi mắt đen láy của người nào đó quét đến khuôn mặt xa lạ thì bước chân đột ngột dừng lại.
\”Đây là thực tập mới được công ty tuyển dụng sao?\”
Âm thanh thành thục trầm thấp có chút dễ nghe.
Thực tập sinh có chút khẩn trương nắm lấy góc áo, gật đầu nói: \”Lục…Chào Lục tổng..\”
\”Xin chào, cố lên nhé.\”
Lục Diễm nhàn nhạt mỉm cười, sau đó liền xoay người đi về hướng cửa văn phòng phó tổng giám đốc đang đóng chặt.
Cô thực tập sinh đi vào thang máy rồi vẫn chưa thể hồi tỉnh lại, tiền bối bên cạnh liền mỉm cười vỗ vỗ bả vai cô ấy trêu chọc: \”Lục tổng của chúng ta có phải rất đẹp trai không?\”
Nghĩ đến đôi mắt đào hoa vừa mới nhìn thẳng mình mang theo chút ý cười, tiểu thực tập sinh không khỏi có chút đỏ mặt, ngoan ngoãn gật đầu, nhỏ giọng mà nói với tiền bối: \”Em tưởng rằng Lục tổng sẽ rất nghiêm túc…\”
Thang máy vốn đã yên tĩnh nên nhỏ giọng nói chuyện như thế nào cũng sẽ bị nghe thấy, ngay sau đó liền có người khoa trương lớn tiếng ồn ào: \”Oa, Lục tổng còn chưa nghiêm túc sao? Đó là vì em chưa làm việc với ngài ấy…\”
Có vẻ như mọi người đã tìm được chủ đề chung rồi nên từng người đều lấy thân phận từng trải của mình mà phổ cập kiến thức cho người mới, sôi nổi bắt đầu nghị luận.
\”Lục tổng làm việc cực kỳ theo đuổi sự hoàn mỹ, lần trước có một thực tập sinh không thể làm được công việc ngài ấy yêu cầu mà bị mắng đến khóc.\”
\”Ha ha ha, người mới đến đều sẽ bị gương mặt kia của Lục tổng mê hoặc….\”
\”Ai, đừng nói đến chuyện đó nữa, lần trước tôi gửi báo cáo cho Lục tổng, kết quả lại bị phát hiện tôi sửa thiếu tư liệu của công ty đầu tư, cô biết đấy, lúc đó tôi thật sự muốn chết khi đứng chờ trong văn phòng của Lục Tổng….\”