[Hoàn] Để Ý Tôi Đi Mà (Abo) – Chương 47 – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
  •  Avatar
  • 12 lượt xem
  • 5 tháng trước
// qc

[Hoàn] Để Ý Tôi Đi Mà (Abo) - Chương 47

Cả ngày nay học sinh A1 đều không được yên ổn.

Đầu tiên là sáng sớm cả lớp đã hú hét ngạc nhiên kéo Trương giáo chủ đang đi tuần ở tòa nhà dạy học đến, tự dưng bị dạy dỗ một chặp, tiếp đó là giáo viên các bộ môn thay phiên kinh hãi, rồi giờ ra chơi bị học sinh lớp khác vây xem như tham quan sở thú, đến tận tiết tự học tối mà hành lang lớp A1 vẫn có không ít học sinh lượn lờ.

\”Cậu kia, cái cậu ngồi bàn cuối ấy, đẹp trai nhờ?\”

\”Vãi chưởng, học sinh mới chuyển vào lớp tụi nó à?\”

\”Không, chuyển vào từ kỳ trước, đứa mà đại hội thể thao năm ngoái chạy nhanh ơi là nhanh đó, nhớ không?\”

\”Hơi ấn tượng… Tên gì nhỉ?\”

\”Tưởng Nghiêu.\”

Vài người còn chịu được chứ một đám đứng ngoài bàn tán thì dù có nói nhỏ cỡ nào cũng vẫn ồn.

Trần Oánh Oánh ra cửa đuổi người: \”Đừng nhìn nữa đừng nhìn nữa, bạn lớp tớ đổi kiểu tóc thôi, không phẫu thuật thẩm mỹ, cảm phiền các cậu đừng tin lời đồn.\”

Tưởng Nghiêu ngẩng đầu nhìn ra, bên ngoài dấy lên một tràng xuýt xoa.

\”Còn có tin đồn như thế? Không đến nỗi chứ… Tôi cảm thấy đâu khác biệt lớn lắm, trước đây tôi cũng đẹp trai phết mà?\”

Doãn Triệt cười khẩy: \”Cậu tỉnh táo đi.\”

Chu Hạo Lượng quay sang: \”Anh Nghiêu, cậu làm tóc ở tiệm nào thế? Giới thiệu đi.\”

Chương Khả: \”Đã hứa cùng làm anh em ăn no chờ chết, cậu lại trốn đi cắt tóc một mình.\”

Quách Chí Hùng: \”Mong cậu từ nay về sau tránh xa tôi ra, tôi sợ bạn gái tôi nhìn thấy cậu lại không thèm tôi nữa.\”

Tưởng Nghiêu: \”… Tôi khác trước nhiều lắm sao?\”

Chu Hạo Lượng: \”Nói thật, nếu không phải nghỉ đông quá ngắn, tôi thật sự cho rằng cậu đi phẫu thuật thẩm mỹ.\”

Chương Khả: \”Thậm chí tôi còn nghi ngờ cậu đổi đầu.\”

\”…\”

Trần Oánh Oánh xua hết học sinh đứng ngoài xem, trở về lớp lại xua học sinh lớp mình: \”Các cậu xem xiếc khỉ đấy phỏng? Tưởng Nghiêu người ta đổi kiểu tóc thì làm sao, cần ngạc nhiên đến mức ấy không?\”

Chương Khả: \”Lớp trưởng, bà không sốc tí nào sao? Bây giờ anh Nghiêu còn đẹp trai hơn nam thần trường mình, diễn đàn rần rần lên rồi, bà không rung rinh à?\”

Trần Oánh Oánh: \”Rung rinh khỉ gì, gì mà nam thần với chả không nam thần, không phải vẫn là cậu ấy sao?\”

Tưởng Nghiêu bật ngón cái: \”Đúng là lớp trưởng, lý trí, hào sảng.\”

Trần Oánh Oánh hất tóc đuôi ngựa: \”Nam thần của trường chỉ là tên gọi mà thôi, không cần coi trọng quá.\”

Chương Khả len lén chỉ một chỗ: \”Lớp trưởng bà đừng nói nữa, có người để ý đấy.\”

Cả bọn nhìn sang bên phải.

Hàn Mộng đang soi chiếc gương vỡ, thương thay thân mình: \”Sao mình lại thảm thế này…\”

Tưởng Nghiêu: \”Làm gì đấy lão Hàn?\”

\”Ông đừng nói chuyện với tôi.\” Hàn Mộng oán thán: \”Má nó, khó khăn lắm tôi mới sắp đá đổ Doãn Trạch thì ông lại từ đâu chui ra!?\”

Trần Oánh Oánh: \”Ông sắp đá đổ Doãn Trạch bao giờ?\”

Chương Khả nhỏ giọng: \”Nó luôn tự cảm thấy như thế.\”

Hàn Mộng gập gương lại, mặt mày sầu đau: \”Hôm nay, giấc mộng làm nam thần của tôi đã bị Tưởng Nghiêu nhẫn tâm băm nát, sau này đừng gọi tôi là Hàn Mộng, tôi không xứng ôm mộng.\”

Doãn Triệt ngẫm nghĩ: \”Thế gọi cậu là gì, Hàn Vỡ Mộng?\”

\”…\”

Chương Khả nhịn cười đến mức vai run bần bật: \”Đậu, nghe ngu vãi, tao cười ẻ…\”

Quách Chí Hùng cũng run run: \”Câu này cũng chỉ anh Triệt dám nói…\”

\”Anh Triệt! Sao cậu có thể đối xử với tôi như thế!\” Hàn Mộng xém khóc lụt lớp học.

Doãn Triệt cũng không có ý giễu cợt, thấy hắn đau lòng muốn chết thì an ủi: \”Hàn Mộng, thật ra cậu cũng rất đẹp trai.\”

Mắt Hàn Mộng sáng bừng: \”Thật sao?\”

Ai đó trầm giọng: \”Thật sao?\”

\”…\” Doãn Triệt rất cứng đầu: \”Ít nhất ngày trước cậu đẹp trai hơn cậu ấy.\”

Kết cục của cứng đầu là sau tiết tự học tối, cậu bị Tưởng Nghiêu lôi vào phòng ký túc bên cạnh.

\”Khen đứa khác trước mặt người yêu cậu?\” Tưởng Nghiêu kéo góc áo cậu: \”Không ôm không dỗ cậu biết tay tôi.\”

Doãn Triệt bị hắn túm, không đi được: \”Tôi có khen bây giờ cậu ấy đẹp trai hơn cậu đâu.\”

\”Nhưng cậu nói ngày trước cậu ấy đẹp trai hơn tôi, tôi tưởng trong lòng cậu tôi luôn là người đẹp trai nhất.\”

\”Hơ hơ, khâm phục sự tự tin mù quáng của cậu quá cơ.\”

\”Cậu có ý gì?\” Tưởng Nghiêu đẩy cậu vào góc không cho chạy, ra sức vò đầu cậu: \”Cậu lộng hành lắm đấy thỏ con.\”

Doãn Triệt tay đấm chân đá vẫn không tránh được, mái tóc bồng bềnh tắm gội xong vừa sấy khô bị vần vò rối tung, vểnh hết lên chẳng khác nào lông xù. Cậu trừng mắt, mặt phơn phớt đỏ, coi bộ giận rồi.

Nhưng bộ dạng sau khi bị bắt nạt của cậu thật sự khiến người ta rất muốn bắt nạt dữ dội hơn.

Tưởng Nghiêu nô với cậu mãi mới buông tay, tiện thể vuốt lại quả đầu vểnh lên cho cậu.

\”À đúng, có chuyện này tôi phải thanh minh với cậu, tuy người yêu của cậu thu hút một lượng quan tâm nho nhỏ, nhưng tôi cam đoan trong lòng tôi chỉ có cậu.\”

Doãn Triệt ngừng lại, nhướng mày: \”Trong lòng? Cậu không định công khai quan hệ của bọn mình?\”

Lại là câu hỏi hóc búa.

\”Sao cậu nhạy bén thế…\” Tưởng Nghiêu thành thật: \”Tạm thời không định nói, sợ gây rắc rối cho cậu.\”

\”Rắc rối gì?\”

\”Bữa trước tôi nói rồi đấy, tụi Đông Thành ngứa mắt tôi đã biết tôi đang học ở Trung học số 1, chưa biết chừng lại đến gây sự với tôi, nếu bọn nó biết cậu là người yêu của tôi, chắc chắn sẽ đến quấy rối cậu, như Phan Huy lần trước bắt cóc Bạch Ngữ Vi. Đánh không lại tôi thì ra tay với người bên cạnh tôi.\”

\”Thế thì sao, chưa chắc tụi nó đã đánh thắng tôi.\”

Tưởng Nghiêu cười: \”Tôi biết cậu lợi hợi, nhưng vẫn không được. Cậu cứ chuyên tâm chữa bệnh, những thứ khác giao cho tôi, chờ sự việc lắng xuống rồi nói với mọi người sau, được không?\”

\”Được.\” Doãn Triệt đồng ý không hề do dự.

\”Hửm? Sao tự nhiên ngoan vậy? Cậu không sợ tôi gạt cậu à, lỡ đâu để tiện ngoại tình nên tôi mới không muốn công khai thì sao?\”

\”Cậu sẽ không như thế, cậu đã hứa với tôi sẽ không gạt tôi.\” Giọng Doãn Triệt nhẹ nhàng như kiên định: \”Tôi tin cậu.\”

Tin vô điều kiện, tin hoàn toàn.

Tưởng Nghiêu lại không dằn nổi rồi.

Hắn đưa tay kéo cậu vào lòng mình.

Áo khoác đồng phục không dày như áo phao, vòng eo thon gầy của người trong lòng càng thêm chân thật.

\”Thỏ con, có phải cậu cực kỳ thích tôi không?\”

Sự áp sát của alpha khiến Doãn Triệt bất giác cứng đờ, tai lại bắt đầu ù ù, đầu óc cũng hỗn loạn.

Nhưng cậu không tránh.

Cậu cũng không trả lời.

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.