Chương 53:
Tác giả: Duyên Cầu Bán Thế | Edit: Kidoisme.
Các phòng học đều được dùng để thi, Hạ Tịch không có chỗ để đi, dứt khoát chạy ra khu thể dục.
Bên ngoài tuyết đã rơi rồi.
Trong chốc lát trên mặt đất đã tích đầy một lớp tuyết dày đặc.
Nhìn từng đám tuyết nhẹ nhàng như lông vũ bay loạn, toàn thế giới giống như là một màu trắng tinh khiết, thanh tịnh làm cho tâm trạng của Hạ Tịch tốt hơn một chút.
Hồi còn học cấp hai, Hạ Tịch cũng từng bị vu oan trộm tiền, hơn một ngàn đồng mà bí thư cất giữ lại được tìm thấy trong ngăn bàn cậu, Hạ Tịch còn nhớ rõ ràng gường mặt xanh đỏ của giáo viên khi ấy, không hề phân biệt phải trái đúng sai mà bắt đầu chửi rủa, cùng với các bạn học những câu như \’Quỷ nghèo\’ hay \’Không mẹ dạy dỗ\’ như những nhát dao đâm thẳng vào tim cậu.
Hiện tại cũng như vậy.
Trước đến nay Hạ Tịch luôn khinh bỉ những con người như thế.
Dù sao bài thi của cậu giờ cũng trở thành đống sắt vụn, Hạ Tịch cũng chẳng cần quản xem Giám thị với nhà trường dán thông báo phê bình nữa, đấy đều là chuyện của bà, hiện tại cậu chỉ muốn ngồi ngốc ở chỗ này cho đỡ nhọc lòng.
Hạ Tịch vươn tay ra đón lấy một bông tuyết, nhiệt độ trong lòng bàn tay nhanh chóng đem nó tan thành nước, biến mất không thấy tăm hơi.
Cậu đi lang thang trên sân thể dục, nhẫm lên tuyết chơi đùa.
Một bước một dấu chân, giống như một đứa trẻ không lo không nghĩ.
Tần Việt vội vã tìm khắp trường một vòng, vừa chạy đến sân thể dục đã nhìn thấy người nào đó đang cosplay chim cánh cụt đằng xa.
Tảng đá đè nặng trong lòng mới từ từ hạ xuống.
Lúc ấy hắn cũng không biết mình đã nghĩ gì, theo bản năng muốn đi đến bên cạnh Hạ Tịch, nói rằng hắn tin tưởng cậu.
\”Hạ Tịch!\” Tần Việt kêu một tiếng, người nọ liền quay đầu lại, cái mũi bị đông lạnh hồng lên, bọc mình trong áo lông thật dày, khiến cho mặt cậu càng nhỏ hơn nữa.
\”Nam thần?\” Hạ Tịch hơi khó hiểu: \”Sao anh lại đến đây?\”
\”Tôi làm xong bài rồi!\” Tần Việt không muốn nói rằng cậu vừa đi mình cũng theo đến, đành phải nói lảng sang chuyện khác: \”Cậu ở đây làm gì?\”
\”Nghịch tuyết ạ.\” Hạ Tịch cong lưng nâng lên một quả cầu trắng: \”Anh xem, thích hợp để ném tuyết!\”
\”Nhưng mà thiếu người rồi.\”
\”Chơi ném tuyết mà cũng không gọi tụi tớ nhaaa!\” Hạ Tinh Dã làm ra vẻ mặt chất vấn Hạ Tịch: \”Nam thần, nam thần, nam thần, trong đầu cậu chỉ có Tần Việt thôi có đúng không?\”
Tần Việt hừ lạnh một tiếng, trong lòng than không có hắn thì có ai.
Phía sau Hạ Tinh Dã còn có Bạch Tiếu Tiếu, Trương Hải Phong cùng Nghiêm Kinh.