BẠN ĐANG ĐỌC
Hán Việt: Vạn nhân hiềm tha bất càn liễu
Tác giả: Tây Sơn Ngư
Tình trạng: Hoàn thành
Số chương: 63c 14 Pn
Ngồn: Wiki Raw
ngày mở hố: 09/07/2024 – 00/00/0000
Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Trọng sinh, Song khiết 🕊️, Hào m…
#chualanh
#chủthụ
#cườngcường
#dammy
#hiendai
#ngượctra
#trongsinh
Editor: Yuki
Beta: Nhật Hạ
Sắc mặt Lộc Dư An tái nhợt, cậu vẫn không hiểu vì sai Lộc Dữ Ninh lại có thể như vậy. Rõ ràng đây là chuyện liên quan đến tính mạng của bản thân vậy mà cậu ta luôn vì sự lỗ mãng và liều lĩnh của mình mà quên đi điều đó.
Lần trước ở nhà họ Lộc cũng vậy.
Rõ ràng là bị hen suyễn dị ứng nghiêm trọng, trong phòng lại không thể tìm thấy thuốc xịt đặc trị.
Chuyện này không chỉ xảy ra một lần, thậm chí ở trường học cậu ta cũng không mang theo bên người.
Thật giống như tất cả mọi người đều phải làm bảo mẫu cho cậu ta, bao dung cho những chuyện này. Lộc Dữ Ninh sống trong cái lồng bảo vệ của Lộc Chính Thanh và Lộc Vọng Bắc, dường như mãi mãi không thể tự mình giải quyết những vấn đề này.
Mặc dù, Lộc Dư An nhìn không quen cảnh đó, nhưng cậu cũng không thể đứng nhìn cậu ta phát bệnh như vậy. Dù sao, bệnh hen suyễn rất nghiêm trọng, có thể khiến cho con người ta hít thở không thông dẫn đến tử vong.
Ở đâu có thuốc xịt hen suyễn?
Đúng rồi! Phòng trực ban ở sân bóng rổ!
Để tránh tình huống Lộc Dữ Ninh phát bệnh ở trường học mà không tìm thấy thuốc, khi cậu ta nhập học, cha con nhà họ Lộc đã chuẩn bị thêm thuốc trị liệu cho toàn trường. Hầu như ở chỗ quản lý của mỗi một tòa nhà dạy học đều có thuốc hen suyễn.
Chắc hẳn ở sân bóng rổ cũng có.
Giờ phút này, hô hấp của Lộc Dữ Ninh dồn dập, nước mắt chảy ra. Cậu ta cố gắng nhìn về phía Lộc Dư An, vươn ngón tay chỉ về phía chiếc túi thể thao màu đen trên ghế trong phòng thay đồ.
Cậu nhận ra đây là túi của Tiếu Vũ Tây, cũng là một đội viên của đội bóng rổ.
Dựa vào sự chăm sóc của Tiếu Vũ Tây dành cho Lộc Dữ Ninh, chắc chắn trong túi của cậu ta có bình xịt thuốc của Lộc Dữ Ninh.
Lộc Dư An mở khóa kéo, quả nhiên nhìn thấy bình xịt màu trắng trong túi.
Cậu thở phào nhẹ nhõm, mở nắp bình xịt, ấn vào trong miệng Lộc Dữ Ninh. Nhưng do hít thở không thông mà cơ thể vùng vẫy, sắp rơi vào trạng thái bất tỉnh. Cậu ta liều mạng di chuyển hai tay, đẩy bình xịt trong tay Lộc Dư An.
Mẹ kiếp!
Lộc Dư An thầm mắng một câu, còn chưa kịp nhặt bình xịt lên, ngoài cửa đã vang lên giọng nói tức giận của Tiếu Vũ Tây.
\”Lộc Dư An, cậu đang làm gì vậy!\”
Tiếu Vũ Tây thấy Lộc Dữ Ninh hô hấp dồn dập trong phòng thay đồ, gần như không thở nổi, đầu óc cậu ta lập tức trống rỗng. Mang theo sự tức giận, cậu ta đoạt lấy bình xịt từ tay Lộc Dư An, cẩn thận ôm Lộc Dữ Ninh vào lòng, lo lắng đưa thuốc xịt vào miệng y.
Sau đó, Tiếu Vũ Tây thuần thục ôm lấy Lộc Dữ Ninh đi đến sân bóng rổ rộng rãi, tìm một góc thông gió ngồi xuống.
Động tĩnh của họ cũng thu hút sự chú ý của lớp mười ba và lớp một. Mọi người cùng nhau vây quanh.
Chỉ chốc lát sau, dưới tác dụng của thuốc, Lộc Dữ Ninh tựa vào ngực Tiếu Vũ Tây, hô hấp dần dần ổn định trở lại, sắc mặt từ từ khôi phục bình thường.
Tiếu Vũ Tây đầu đầy mồ hôi, thở phào nhẹ nhõm. Khi xác nhận Lộc Dữ Ninh đã không còn vấn đề gì, cậu ta mới phục hồi tinh thần lại. Giống như một con sư tử nổi giận, đi nhanh về phía Lộc Dư An, trong mắt phảng phất như muốn phun ra lửa: \”Có phải cậu cố ý hay không?\”
Vừa rồi trong phòng thay đồ chỉ có hai người là Lộc Dư An và Ninh Ninh, thuốc của Ninh Ninh tại sao lại ở trên mặt đất? Có phải Lộc Dư An cướp thuốc của Ninh Ninh rồi ném xuống đất không?
Nghĩ đến khả năng này, Tiếu Vũ Tây hận không thể đánh Lộc Dư An một trận tàn nhẫn.
Lộc Dư An khinh miệt liếc Tiếu Vũ Tây một cái, với hành vi này của cậu ta, chính là muốn xông lên đánh nhau?
Chưa kịp để Tiếu Vũ Tây tiến lên, mấy đội viên bóng rổ cao lớn đã ngăn ở phía trước cậu ta, vươn tay đè cậu ta lại. Sắc mặt họ không dễ nhìn nói, \”Này! Lớp một các cậu định làm gì đó?\”
Đội viên bóng rổ của lớp mười ba đều thích vận động, khỏi nói đến người chuyên thể thao như Lâm Khắc Hồng. Thân hình cao ráo vạm vỡ, dáng người to lớn, khi chắn ở phía trước Lộc Dư An không hề thấp hơn Tiếu Vũ Tây chút nào. Tuy rằng bọn họ không biết xảy ra chuyện gì, nhưng không quen nhìn thái độ nói chuyện của cậu ta đối với Dư An.
Rõ ràng là Dư An đang giúp đỡ người tên Lộc Dữ Ninh kia.
Liên quan gì đến Dư An? Chưa từng thấy con chó nào cắn bậy như vậy.
Mà lúc này người của đội bóng rổ cũng đi tới bên cạnh Lộc Dữ Ninh và Tiếu Vũ Tây, ánh mắt họ quanh quẩn giữa hai bên.
Thực ra, trong khoảng thời gian này, Lộc Dữ Ninh đã không còn giống như em trai ngây thơ, hiền lành ở trong lòng bọn họ như trước kia. Đặc biệt là sau khi Hạ Dịch Khiêm chuyển đến lớp, không biết là cố ý hay là vô tình, nhưng Dữ Ninh luôn nhằm vào Hạ Dịch Khiêm.
Hạ Dịch Khiêm tuổi còn nhỏ, một mình ở thành phố Nam không nơi nương tựa. Tính cách cậu đặc biệt tốt, dù thân thể không tốt, nhưng cậu chưa bao giờ để điều đó ảnh hưởng đến việc chơi đùa cùng bạn bè. Thỉnh thoảng không thoải mái, cậu cũng tự mình chịu đựng. Trong lớp, không ít người đau lòng cho cậu, nhưng Dữ Ninh lại có thái độ rất lạ đối với Hạ Dịch Khiêm.