[Hoàn- Đam Mỹ] Vạn Người Ghét Anh Đây Không Làm – Chương 2: Về Nhà – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​

[Hoàn- Đam Mỹ] Vạn Người Ghét Anh Đây Không Làm - Chương 2: Về Nhà

BẠN ĐANG ĐỌC

Hán Việt: Vạn nhân hiềm tha bất càn liễu
Tác giả: Tây Sơn Ngư
Tình trạng: Hoàn thành
Số chương: 63c 14 Pn
Ngồn: Wiki Raw
ngày mở hố: 09/07/2024 – 00/00/0000
Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Trọng sinh, Song khiết 🕊️, Hào m…

#chualanh
#chủthụ
#cườngcường
#dammy
#hiendai
#ngượctra
#trongsinh

Editor: Yuki

Bên ngoài, tuyết bắt đầu rơi dày.

Đường đến nhà họ Lộc cũng không tiện, xe taxi chạy đến giữa sườn núi biệt thự nhà họ Lộc thì không muốn đi lên nữa.

Lộc Dữ An cũng không tỏ ra khó chịu, cậu vẫn đủ sức lực để đi tiếp.

Cậu đi qua con đường quanh co trên núi, những bước chân của cậu trên tuyết tạo thành những dấu vết sâu cạn. Bộ vest trắng của cậu không phù hợp với con đường núi này, mặc dù cậu đã cố gắng hết sức, nhưng ống quần vẫn bị bám đầy tuyết vụn.

Biệt thự nhà họ Lộc đang tổ chức tiệc tối, hàng loạt xe sang trọng nối dài trên con đường núi. Đối với Lộc Dư An, việc nhận diện âm thanh trở nên khó khăn vì thính lực của cậu đã bị tổn thương nặng nề.

Cậu không phân biệt được hướng phát ra âm thanh, vì vậy chỉ còn cách đi dọc theo vách núi.

Một số xe thể thao, dẫn đầu là một chiếc siêu xe màu vàng chói, đã bấm còi ép sát cậu vào mép sườn núi, khiến những giọt nước đen bắn lên quần âu màu trắng ngà của cậu. Những chiếc lốp xe lao qua nhanh chóng, nhưng cậu không thể tránh khỏi.

Lộc Dư An biết rõ rằng hành động này là cố ý.

Những người này đều là con cháu nhà giàu ở Nam Thành, là bạn chơi lớn lên cùng nhau với Lộc Dữ Ninh.

Lộc Dữ Ninh ở trong giới rất được hoan nghênh, gần như tất cả mọi người đều thích cậu em trai hiền lành hiểu chuyện này.

Khi cậu được tìm về, đám người đó đều lo lắng cho tình cảnh của Lộc Dữ Ninh, thậm chí có một số người còn khuyến khích ba mẹ nhận Lộc Dữ Ninh làm em trai của mình.

Bọn họ đều bất bình thay cho Lộc Dữ Ninh, mọi thứ diễn ra suôn sẻ, xa lánh coi thường cậu cũng trở thành quy tắc mới ngầm thừa nhận trong giới bọn họ.

Lộc Dư An cũng không thèm để ý, nhưng thật ra cậu không hoàn toàn xa lạ với họ.

Cầm đầu của đám con cháu nhà giàu lái xe thể thao màu vàng chói kia, Lộc Dư An mơ hồ nhớ rõ, khi còn bé họ đã từng chơi chung vơi nhau, hình như còn ngoắc tay hứa hẹn sẽ trở thành bạn tốt cả đời.

Thế nhưng chuyện khi còn bé sao có thể coi là thật chứ.

Dựa vào ven đường vừa nghỉ vừa đi, thể lực của cậu cũng chống đỡ được đến lưng chừng núi của biệt thự nhà họ Lộc.

Mặt trời lặn về phía tây, sắc trời dần tối. Xa xa ở bên ngoài biệt thự, một loạt xe sang trọng đang đỗ, trong biệt thự đèn đuốc sáng chưng, yến tiệc dường như đã bắt đầu.

Ống quần của cậu đã bị tuyết tan làm ướt, quần không dày lắm, lạnh lẽo dán vào da thịt, nhanh chóng mang theo nhiệt độ trên người đi, chân cậu đông cứng đến có chút cứng ngắc. Kỳ thật loại khó chịu này còn ở trong phạm vi chịu đựng của Lộc Dư An, nhưng với tâm lý sợ hãi rét lạnh khắc cốt ghi tâm, càng khiến cậu khó chịu hơn.

Giữa đám khách mời trang phục lộng lẫy, cậu đột ngột lại chật vật nên không hề phù hợp.

Cậu chưa bao giờ để ý đến ánh mắt của người khác.

Cậu chỉ muốn làm tốt con trai của Lộc Chính Thanh, em trai của Lộc Vọng Bắc.

May mà bảo vệ ngoài cửa vẫn biết cậu, cũng không có ngăn cản cậu, dưới ánh mắt xa lạ và bừng tỉnh ngộ ra của khách mời, cậu đi vào trang viên nhà họ Lộc.

\”Đây là đứa nhỏ mà sau này nhà họ Lộc tìm về đấy à?\”

\”Thật là… không giống người nhà họ Lộc.\”

\”Anh ta không giống bác trai và bác gái gì cả, Ninh Ninh so với anh ta tốt hơn nhiều. Nếu muốn cháu nói, chắc chắn là nhầm rồi, anh ta sao có thể là người nhà họ Lộc.\”

Một câu oán giận cuối cùng, chủ nhân của giọng nói đặc biệt nâng lên vài phần, giống như là cố ý nói cho Lộc Dư An nghe vậy.

Lộc Dư An không quay đầu lại cũng biết người nói chuyện là fan số một của Lộc Dữ Ninh, đứa trẻ nhỏ nhất thế hệ này của nhà họ Lộc, cũng là bảo bai của tất cả người nhà họ Lộc, em họ cùng máu mủ với cậu.

Từ giây phút đầu tiên cậu bước vào nhà họ Lộc, nó đã hết sức soi mói Lộc Dư An, cố gắng bảo vệ Lộc Dữ Ninh như một con gà mái.\”

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.