[Hoàn – Đam Mỹ] Đại Sư Huynh Vạn Người Ghét Hắn Trọng Sinh Rồi – Chương 87 – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
// qc

[Hoàn – Đam Mỹ] Đại Sư Huynh Vạn Người Ghét Hắn Trọng Sinh Rồi - Chương 87

Vết thương của Ô Hành Bạch quá nặng, nếu cứ tiếp tục ở lại nơi này chờ hắn hồi phục, thì không biết sẽ mất bao lâu. Cách tốt nhất, vẫn là trở về Huyền Thiên Tông.

Thế nhưng, rõ ràng là Ô Hành Bạch không hề muốn quay về.

\”Ngươi về Huyền Thiên Tông thì có khá hơn chút nào không?\”
Quý Quan Kỳ hỏi.

\”Sẽ không khá hơn.\”

Ô Hành Bạch tựa vào người y. Thần thức của hắn vẫn chưa ổn định, từng cơn đau như xé người, nhưng vẻ mặt lại không thể hiện gì nhiều, chỉ hơi nhíu mày.

\”Mỗi lần đều như vậy, vượt qua được… thì sẽ ổn thôi.\”

\”Mỗi lần chết rồi sống lại, đều đau đớn thế này sao?\”
Quý Quan Kỳ lại hỏi.

\”Ừ.\”
Ô Hành Bạch ho khẽ, giọng nói yếu ớt:

\”Từ từ… sẽ hồi phục thôi.\”

\”Vậy lần nào ngươi chết ở đâu… liền sống lại tại đó sao? Ta còn tưởng ngươi sẽ—\”

Quý Quan Kỳ còn chưa nói hết câu, nhưng Ô Hành Bạch đã đoán được y định nói gì, liền cắt lời:

\”Trước đây, ta đều dùng trận pháp và phù chú để trở về Trấn Nam Điện, rồi sống lại ở đó. Đó là cách để đề phòng khi ta bất tỉnh, cơ thể không bị tổn thương thêm, hoặc bị ai đó mang đi.\”

\”Vậy lần này thì sao?\”
Quý Quan Kỳ chăm chú nhìn sắc mặt tái nhợt của hắn, bắt gặp ánh mắt đang né tránh, lập tức hiểu ra:
\”Ngươi… cố ý?\”

Ô Hành Bạch biết mình không giấu được y, đành yếu ớt \”Ừ\” một tiếng, rồi vội vàng giải thích:

\”Ta… ta chỉ muốn thử một lần thôi. Chỉ là muốn thử xem…\”

\”Thử xem ta có mềm lòng, có quay lại tìm ngươi hay không?\”
Quý Quan Kỳ bật cười, nhưng là cười vì tức giận.

Y thật sự rất muốn ném hắn xuống đất cho rồi. Nhưng nhìn cái dáng nửa sống nửa chết kia, cuối cùng y vẫn nhịn lại, chỉ lạnh giọng nói:

\”Vậy nếu ta không quay lại thì sao? Ngươi sẽ thất vọng về ta à?\”

\”Sẽ không.\”
Ô Hành Bạch mỉm cười, đáp lại:

\”Nếu ta dễ dàng thất vọng về ngươi như vậy, chẳng phải ngươi sẽ nhanh chóng thoát khỏi ta rồi sao? Đừng mơ. Đừng nói là ta sẽ thất vọng, cho dù ngươi có đâm ta thêm một nhát, ta cũng sẽ không buông tay. Trừ khi ta chết.\”

Quý Quan Kỳ cảm thấy không muốn nói chuyện với cái người này nữa.

\”Khi ngươi rơi xuống vách núi, bọn họ đã thấy mặt ngươi. Từ nay về sau, cái tên \’Lý Hành Chu\’ e là không thể xuất hiện trước mặt người đời được nữa.\”
Chợt nhớ ra, y nói:

\”Có tiếc không? Khó khăn lắm mới có được một thân phận đủ để đường đường chính chính bước đi giữa thế gian, vậy mà lại mất rồi.\”

\”Chỉ là một thân phận thôi.\”
Ô Hành Bạch thản nhiên đáp:
\”Chỉ cần ta còn sống, ta có thể tạo ra hàng trăm, hàng ngàn thân phận khác. Nếu ta chết, thì dù có bao nhiêu thân phận cũng đều vô nghĩa. Thêm một cái hay bớt một cái cũng vậy thôi.\”

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.