[Hoàn Đam] Điện Hạ Nói Dáng Vẻ Nổi Điên Của Ta Rất Đẹp – Chương 101 – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
// qc

[Hoàn Đam] Điện Hạ Nói Dáng Vẻ Nổi Điên Của Ta Rất Đẹp - Chương 101

Chương 101

Đối với việc bản thân muốn thoát khỏi thân phận \”trai tân\” mà cùng Tiêu Triệt động phòng, cuối cùng lại ngất xỉu, Thẩm Yến định nghĩa đó là chuyện mất mặt nhất trong cuộc đời này, không có chuyện nào sánh bằng!!!

Thậm chí Thẩm Yến không muốn nhìn mặt Tiêu Triệt.

Thật sự là quá xấu hổ.

Cho nên sáng sớm hôm sau khi Tiêu Triệt rời đi, Thẩm Yến cuộn tròn trong chăn không chịu nhìn hắn.

Tiêu Triệt khẽ ho một tiếng, ôm y một cái qua lớp chăn rồi mới xoay người rời đi.

Lúc này Thẩm Yến mới từ trong chăn chui ra, chỉ cần y không nói, Tiêu Triệt không nói, thần y không nói, Lưu công công không nói, đám ám vệ nghe lén không nói thì sẽ không ai biết!!!

Thẩm Yến mặt mày nghiêm túc, vẻ mặt trang trọng đòi ra khỏi phủ lại bị ngăn cản, chỉ bằng một câu: Vương gia không cho phép.

Thẩm Yến lại nói muốn gặp Nguyên Thọ, cũng bị ngăn cản.

Lúc này Thẩm Yến mới hiểu ra, Tiêu Triệt đây là muốn cắt đứt mọi liên lạc của y với bên ngoài.

Thẩm Yến không hiểu Tiêu Triệt làm vậy để làm gì, nghĩ bụng đợi tối Tiêu Triệt về nhất định phải nói chuyện cho rõ ràng, nhưng Tiêu Triệt cả đêm đó lại không về.
Thẩm Yến càng cảm thấy không đúng, y sắp chết đến nơi rồi, nhưng đêm Tiêu Vân Dực lại không về nhà ngủ.

Y còn chưa chết đâu, chẳng lẽ hắn đã nghĩ đến chuyện tìm người mới rồi sao?

\”Hắn đi đâu rồi?\” Thẩm Yến u oán nhìn Lưu công công.

Lưu công công không dám nhìn y: \”Mộc Hạ truyền tin về nói là Hoàng thượng bệnh rồi, Vương gia phải ở trong cung hầu bệnh, đêm nay không về, bảo công tử nghỉ ngơi sớm.”

\”Hầu bệnh?\” Thẩm Yến nhíu mày, \”Bản thân y còn là một người bệnh, lại đi hầu hạ người khác?\” Tuy chân của Tiêu Triệt đã khỏi, nhưng khi ra ngoài vẫn luôn ngồi xe lăn, lão hoàng đế cũng thật biết điều, bệnh một cái cũng phải để Tiêu Triệt hầu hạ bên giường.

Trong lòng Thẩm Yến chua xót, hoàng đế chỉ bị bệnh thôi, còn y thì sắp chết rồi.

Đêm đó, lại một tiếng \”Đinh\”.

【Ngày đếm ngược thứ hai mươi hai bắt đầu, hãy sống và trân trọng.】

Thẩm Yến ngồi dậy, luôn cảm thấy có gì đó không đúng.

Y đi đến bàn sách, cầm bút ghi lại trên giấy.

Ngày thứ nhất là đếm ngược ba mươi ngày, ngày thứ hai là đếm ngược hai mươi sáu ngày, ngày thứ ba là đếm ngược hai mươi lăm ngày, hôm nay lại thành đếm ngược hai mươi hai ngày.

Tiếng \”đinh đinh\” chắc chắn là tiếng nhắc nhở còn sót lại của hệ thống, nhưng như vậy chẳng phải là quá không có quy luật sao, chẳng lẽ lại là bug?

Thẩm Yến chợt nhớ tới một câu của hệ thống, nó nói thật ra chưa từng có bug, hệ thống nhiệm vụ luôn rất cẩn thận.

Vậy tại sao vô duyên vô cớ lại ít đi nhiều ngày như vậy? Quy luật giảm bớt là gì?
Chẳng lẽ ngày mai sẽ là ngày cuối cùng y bịch một tiếng rồi chết luôn sao?

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.