( Hoàn Chính Văn ) Gió Ấm Không Bằng Anh Thâm Tình – Thanh Thanh Thuỳ Tiếu – C591 – C600 – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​

( Hoàn Chính Văn ) Gió Ấm Không Bằng Anh Thâm Tình – Thanh Thanh Thuỳ Tiếu - C591 - C600

Chương 591: Không phải anh lợi dụng khi người ta gặp khó khăn, mà hôm nay – anh phải có được em!

Anh đè người cô xuống, hơi thở như chiếc lưới vô hình vây hãm cô lại.

Quý Noãn ngã ngửa trên sofa, vì tư thế nằm dưới người anh mà ánh mắt cô thoáng thảng thốt.

Mặc Cảnh Thâm đè ở phía trên, mặc kệ cô giãy giụa đấm đạp, đôi mắt anh đen láy như biển sâu không đáy nhìn cô, ánh mắt như ngọn lửa bình ổn lẳng lặng thiêu đốt cô.

Trước ánh mắt của anh, Quý Noãn như rối loạn. Cô lập tức né tránh, lại liếc thấy ngón tay thon dài lộ rõ khớp xương của anh đang tự cởi nút áo sơ mi của mình ra.

Quần áo của anh cũng bị ngấm mưa từ lâu nhưng nó vẫn là một màu đen tuyền. Cổ áo của anh từ từ mở rộng, Quý Noãn nhìn yết hầu anh chuyển động ngay trước mắt mình, cả người chợt căng cứng lại.

\”Em nói lại không yêu nữa đi, hửm?\” Một tay anh ghì lấy cô, một tay anh cởi quần áo của mình, tạm thời không còn rảnh để tiếp tục hôn cô. Giọng nói nặng nề của anh khiến cho cô cảm nhận được rõ ràng, anh thật sự bị cô chọc giận rồi.

Quý Noãn nhìn áo sơ mi thẳng thớm của anh bị cởi ra thì rụt người lại, nhưng chân cô lại bị đầu gối của anh chắn lại. Cô gắng sức xô anh ra nhưng không có chút tác dụng. Nhìn thấy lồng ngực ngày càng lộ rõ trước mặt mình, những tiếng nổ ầm ầm cứ vang lên trong đầu cô.

Chiếc áo choàng tắm sũng nước trên người cô bị lơi ra không ít vì dây lưng đã bị tháo xuống. Anh dễ dàng lột bỏ lớp áo choàng, áp người xuống. Quý Noãn giơ tay lên chống mạnh vào người anh: \”Mặc Cảnh Thâm, anh định làm gì? Anh muốn gì?\”

Một tích tắc sau đó, cổ tay cô bị anh ghì chặt lại, ấn lên sofa đằng sau. Mặc Cảnh Thâm cúi đầu, hơi thở phả lên mặt cô: \”Em.\”

Thoạt đầu Quý Noãn không phản ứng kịp, đợi đến khi cô liên tưởng một chữ anh vừa nói với câu phía trước của mình thì lập tức hiểu ra, đôi mắt và gương mặt của cô đều đỏ ửng lên, nhưng vẫn không thể thốt thành lời. Anh lại tiếp tục hôn xuống, lần này không cho phép cô tránh né nữa.

Hai tay hai chân cô bị anh giam cầm, nụ hôn này lại không hề dịu dàng. Thậm chí vì cô không ngừng muốn cắn anh nên nụ hôn nhuốm mùi máu.

Từ trước đến giờ, Mặc Cảnh Thâm luôn rất chiều chuộng cô. Cô không đồng ý thì anh sẽ không ép buộc quá mức.

Thế mà vào giờ phút này, khi bị anh đè trên sofa, Quý Noãn cảm giác được rất rõ rằng, anh đang dùng đến bản năng chinh phục nguyên thủy nhất của đàn ông để trấn áp cô. Nụ hôn này của anh tràn đầy ý đồ chiếm đoạt cướp bóc, thỏa thuê tàn phá khiến cho cơ thể cô không ngừng run rẩy bên dưới anh.

\”Đừng… A…\” Quý Noãn vẫn còn vùng vẫy. Áo tắm nặng nề trên người không biết từ bao giờ đã bị cởi mất, bên trong cô không hề mặc gì hết.

Anh chặn môi cô lại. Hai tay cô bị một tay của anh ấn ngược lại vào sofa ở đằng sau, đầu gối của anh vẫn chặn cô, ngăn không cho cô nhúc nhích. Kể cả khi anh chấm dứt nụ hôn chiếm đoạt, sâu và nóng bỏng trên môi cô thì anh vẫn tiếp tục miết một đường đi xuống dọc theo cổ cho đến tận xương quai xanh. Khí thế bạo lực bức ép chưa từng xuất hiện ở Mặc Cảnh Thâm bỗng biến anh trở thành một con người hoàn toàn khác với khi anh mặc âu phục chỉnh tề.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.