Edit:Annhie
Beta: Đậu Xanh
Cuộc làm tình kết thúc, trong không khí tràn ngập mùi ái muội, rất hiếm khi cô không bị anh làm đến ngất xỉu, híp đôi mắt ngấn nước lại, cái miệng nhỏ bị hôn đến đỏ bừng hít thở gấp gáp, cô nắm lấy ngón tay anh, nức nở khóc lên.
\” Tinh…tinh dịch bắn vào trong cơ thể, em không muốn đâu…\”
Kỷ Thừa cúi đầu nhìn dáng vẻ này, đưa tay lên lau nước mắt trên khoé mắt cho cô, lại khơi dậy ý muốn của anh, \” Thật dâm đãng!\”
Anh lấy chiếc gối đệm lót vào dưới eo cô, \” Bắn vào không tốt sao? Để cho Hân Hân mang thai con của anh, rồi chúng ta có thể kết hôn bất cứ lúc nào!\”
Cô lại nghẹn ngào rồi lắc đầu, cái lắc đầu này khiến tâm trạng anh thay đổi.
\”Tại sao em không muốn lấy anh?\”
\”Huhu…\”
Cô thấp giọng khóc thút thít, không biết là do không nói được nguyên nhân hay sợ khuôn mặt lạnh lùng đó của anh.
Kỷ Thừa giễu cợt:\” Vậy cứ để tinh dịch trong đó đi, dù sao em cũng không cần ra ngoài, khi nào mang thai lại nói, anh xem em có con rồi, còn không muốn gả cho anh không?\”
Tưởng Hân sợ hãi đá hai chân, ấn xuống cái bụng hơi trướng cầu xin anh thương xót,
\”Không, không thể, hức… mau làm tinh dịch chảy ra, xin anh, xin anh…\”
Chân của cô đang bị trói nên dù có đá chân giãy giụa thế nào cũng không thể thoát ra được, cô nắm tay anh van xin, muốn ngồi dậy nhưng cả người mềm nhũn không có sức lực, chỉ có thể ở dưới thân anh ra sức dãy dụa.
\”Kỷ Thừa… Kỷ Thừa, không cần mang thai, em không muốn.\”
Nghe cô nói xong, có thể thấy khoé miệng anh cong lên.
\”Thế Hân Hân muốn cùng anh kết hôn không?\”
Đáp án vẫn như cũ là lắc đầu, lần này sắc mặt của anh trầm xuống, côn thịt một lần nữa ngạnh lên trực tiếp tách môi âm hộ tàn nhẫn đâm vào.
\”A!\”
Cơn đau ập đến làm cô thét lên, cổ họng vì kêu quá nhiều bây giờ giống như bị xé rách, loại đau đớn này làm cô hít thở không thông, miệng mặc dù mở lớn nhưng không phát ra được lời nào, cô không ngừng vùng vẫy, hai chân cứ đạp xuống giường tạo ra âm thanh lạch cạch.
Kỷ Thừa lạnh lùng hướng bên trong thọc vào rút ra, vì có sẵn tinh dịch nên anh đâm vào rất thuận lợi, khuôn mặt anh tái nhợt, ngón tay thon dài trượt xuống cổ cô, đôi mắt nheo lại như đang lo lắng vì đều gì đó.
\”Tại sao Hân Hân không muốn lấy anh? Nếu em không phải là của anh, anh cũng sẽ không buông tha cho em, ngay cả đến việc lột da, moi tim cũng phải là người của anh!\”
Đầu ngón tay anh xoay tròn trước ngực cô, vuốt ve một bên vú mềm mại, nơi đó chính là chỗ trái tim cô.
Tưởng Hân bị anh doạ sợ đến nỗi toát mồ hôi lạnh, không quan tâm đến cơn đau bên dưới, cầu xin anh:\” Tha cho em, cầu xin anh…đau quá, đau…\”