[Hoàn] [Bhtt] [Edit] Tổng Giám Của Ta Không Thể Nào Đáng Yêu Như Thế – Chương 49: Chỉ cần một ngón tay, tiểu thụ liền mắc câu. – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
// qc

[Hoàn] [Bhtt] [Edit] Tổng Giám Của Ta Không Thể Nào Đáng Yêu Như Thế - Chương 49: Chỉ cần một ngón tay, tiểu thụ liền mắc câu.

Bạch Cẩn Niên muốn lấy lòng đã mua một đôi bông tai chuẩn bị tặng cho Chung Minh làm quà sinh nhật, về phần Bạch Cẩn Niên phát hiện Chung Minh có nhĩ động khi nào, vậy thì không cần nói cũng biết.

Nhưng đứa nhỏ này nói đi ăn cơm với bạn thân? Quan hệ của cả hai vừa khởi sắc đứa nhỏ liền vượt tường? Bị bỏ rơi?

Được lắm.

Bạch Cẩn Niên gọi điện thoại nói đêm nay có thời gian rảnh, có thể mang Trần Tịnh Nhất đi ăn cá hấp.

Trần Tịnh Nhất vừa cởi mũ ếch, nghe Bạch Cẩn Niên nói như vậy quả thật phải hoan hô.

\”Mau dẫn mình đi, giúp mình rửa sạch vận đen thất tình!\” Trần Tịnh Nhất vừa thay quần áo vừa nói điện thoại.

\”Cậu thất tình? Cậu yêu đương từ bao giờ?\” Bạch Cẩn Niên nghi hoặc.

\”Nhiều chuyện mới a, về sau phải gọi mình là người lạc quan thất tình. Chị cậu ở nước ngoài bị thất tình đả kích mới về nước, muốn tìm một cô gái tốt sống qua ngày, kết quả thật vất vả nhìn trúng một cô, cô gái kia lại nói không có duyên phận với mình. Bạch Bạch cậu nói cái này gọi là chuyện gì a? Vũ trụ có lớn không? Hệ ngân hà có lớn không? Cho dù chỉ là trái đất, từ lúc từ vượn cổ đến giờ, hơn ba trăm triệu năm có bao nhiêu người? Ở thế giới này có bao nhiêu người mà cố tình bọn mình lại gặp nhau, nhưng lại có thể nói với mình là không có duyên phận?\”

\”….. Sau đó thì sao?\” Bạch Cẩn Niên ngồi trong xe, nghe Trần Tịnh Nhất nói mà quên mất phải cho xe chạy.

\”Sau đó? Mình tự nhiên không dễ dàng tha cho người ta, cho nên luôn luôn liên lạc với cô ấy.\”

\”Tiếp sau đó?\”

\”Tiếp theo….. Cô ấy không nghe điện thoại cũng không online, cho nên mình đại khái là thất tình một lần nữa.\”

Bạch Cẩn Niên rất muốn ôm quyền nói với Trần Tịnh Nhất: Trần huynh, tại hạ bội phục ngài da mặt dày.

\”Vừa lúc cậu thất tình, chúng ta có thể than thở cùng nhau.\”

\”Cái gì? Cậu cũng thất tình? Tiểu Chung Minh nhà cậu không cần cậu sao?\”

\”Cô ấy tìm bạn thân ăn cơm, không cần mình.\”

Trần Tịnh Nhất hỏi: \”Nghe câu này, hai cậu thật sự đã phát triển.\”

Bạch Cẩn Niên cười nói: \”Dùng nhiều tâm tư một chút, kì thật không khác suy nghĩ của mấy cô gái trẻ lắm. Cô ấy đang nghĩ gì mình là nữ nhân chẳng lẽ không đoán được sao?\”

\”Bạch Bạch, trải qua với Nhuyễn Tranh cậu trưởng thành không ít đâu, đã bắt được Tiểu Chung Minh? Chẳng lẽ phải chuyển làm công?\”

Bạch Cẩn Niên không nể mặt: \”Mình khi nào nói mình là công? Cậu cút đi.\”

\”…… Hóa ra cậu không thích bị nói là công, đây là làm thụ lâu nên có thói quen sao?\” Trần Tịnh Nhất cố gắng nhịn cười.

\”Mình cúp.\”

\”Chờ một chút a, ngạo kiều cái gì. Ai, mặc kệ nói như thế nào cậu cũng phải giúp mình, mình không nghĩ thả cô ấy nhanh như vậy. Cô gái kia thông minh hoạt bát vừa nhìn đã biết con gái nhà lành, nhưng mình đầu óc rối bời không biết xuống tay như thế nào. Bạch Bạch, đi ăn cá hấp phải chỉ dạy mình làm thế nào.\”

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.