Chapter 463. Còn có nơi như thế này nữa hả?(3)
Chuyện này cũng chẳng có gì phải ngạc nhiên cả. Bởi vì bọn họ vốn cũng đã biết trước việc có dấu vết của Ma Giáo xuất hiện tại Bắc Hải này.
Thêm vào đó, chẳng phải Thanh Minh cũng đã trực tiếp xác nhận thi thế được bao
phủ bởi Ma Hoa rồi hay sao?
Vậy nhưng, những câu chuyện liên quan đến Ma Giáo xuất hiện từ chính miệng
người dân địa phương Bắc Hải lại có cám giác nặng nề hơn rất nhiều.
\”Là người Bắc Hải Băng Cung lôi kéo lũ Ma Giáo về ư?\”
\”A di đà Phật! A di đà Phật!…\”
Tuệ Nhiên liên tục niệm Phật.
Đây là một chuyện mà thường thức của một tiếu hòa thượng không thế nào hiếu
được.
\”Nhân sĩ Bắc Hâi chẳng lẽ không biết Ma Giáo là nơi như thế nào sao? Sao bọn họ
lại có thể làm ra cái chuyện kỳ cục như vậy được chứ?\”
Hồng Lý Minh nghe thấy vậy bèn thở dài.
\”Bắc Hải đương nhiên là biết Ma Giáo là một nơi như thế nào\”
\”Vậy thì tại sao?\”
Thanh Minh bật cười trước câu hỏi của Tuệ Nhiên
\”Lừa trọc ngây thơ thật đấy!\”
\”Con người không có gì là không làm được. Trên đời này chẳng có thứ gì là tuyệt đối đâu\”
Ngay cả khi đó là việc lôi kéo lũ Ma Giáo cũng không hề ngoại lệ.
Đặc biệt là những việc liên quan đến quyền lực. Việc lôi kéo tắc ngoại đã từng là thù địch đế giành được hoàng vị cũng chẳng phải là việc gì phải ngạc nhiên cả. Đã có rất nhiều quân chủ trong lịch sử cũng đã lựa chọn con đường đó\” Và đại đa số bọn họ đều phải trả một cái giá đât\”
Có lẽ giờ này Băng Cung cũng đang trong tình trạng như
\”Là vậy đúng chứ?\’
Hồng Lý Minh tiếp tục thở dài và trả lời Thanh Minh
\”Ta không biết nhiều đâu. Nhưng chỉ sau vài ngày kể từ
xuất hiện tại Bắc Hải Băng Cung thì nơi đó đã đối chủ\”
\”Hừm\”
Khuôn mặt của Bạch Thiên tối sầm lại.
\’Chuyến đi lần này có vẻ khó khăn hơn những gì ta nghĩ!\’
Ban đầu hắn đã nghĩ rằng vì có dấu vết của Ma Giáo tại Bắc Hải nên rất có thể Bắc Hải Băng Cung và Ma Giáo sẽ xảy ra một chút hỗn loạn. Thêm vào đó, hắn ta luôn
tin rằng cho dù Ma Giáo có mạnh đến nhường nào thì bọn chúng cũng không thể
xem thường sức ảnh hưởng của Bắc Hải Băng Cung tại Bắc Hải này.
Vậy nhưng, theo như Hồng Lý Minh nói thì bây giờ có lẽ Bắc Hải Băng Cung và Ma
Giáo đã liên kết với nhau và có thể còn hơn thê\’ nữa..
Khuôn mặt của các môn đồ Hoa Sơn lúc này đều đã đông cứng lại. Bạch Thiên cố
gắng quan sát sắc mặt của Thanh Minh.
Vậy nhưng, đôi mắt của tên tiểu tử đó lại lấp lánh như thế việc này đối với hắn thú vị hơn dự kiến.
\”Tức là bây giờ không một ai biết chuyện nội bộ bên trong Bắc Hải Băng Cung đúng chứ?\”
\”Nói không một ai thì có vẻ hơi kỳ lạ. Nhưng một kẻ bình thường như ta cũng không có cách nào dể biết dươc chuyên dó cả\”
Thanh Minh gật đầu
Trên thực tế, ngay câ khi có một sự biến đối lớn bên trong hoàng cung thì cũng có
vậy.
khi những người ngoại lai
rất nhiều trường hợp phải đến vài năm sau bá tánh mới biết được chuyện đó.
Hồng Lý Minh là một kẻ dựng nhà sống ờ một nơi hẻo lánh tại Bắc Hải thì không
thể biết chi tiết tình hình bên trong Bắc Hải Băng Cung được.
\”Chỉ là…\”
Hồng Lý Minh cau mày.
\”Sau sự kiện đó, bầu không khí tại Bắc Hải đã trở nên tồi tệ hơn rất nhiều. Ta nghe nói rằng đã có rất nhiều người mất tích. Việc giao thương với Trung Nguyên cũng
đã bị cấm hoàn toàn. Vì vậy mà bá tánh nơi đây đều đang trong tình trạng đói khát vì thiếu lương thực\”
\”Hừm\”
\”Sau đó, đã có một vài người làm trái mệnh lệnh của Bắc Hải Băng Cung mà đi
giao thương với người Trung Nguyên. Kết cục là bọn họ đã bị hành hình làm gương.
Và từ sau vụ việc đó, đa sô\’ mọi người đều không dám liên quan gì đến người Trung Nguyên nữa\”
\”Há? Bọn ta cũng là người Trung Nguyên đấy!\”
Khi Thanh Minh trợn tròn mắt hỏi thì Hồng Lý Minh đã đáp lại hắn bằng một nụ
cười.
\”Như ta đã nói từ trước, đây là một nơi khá hẻo lánh tại Bắc Hái. Bắc Hải Băng
Cung lý nào lại thèm bận tâm đến một kẻ sống tại một góc ngoại ô Băng Cung kia chứ?\” \”Cũng phải\”
Thanh Minh gãi gãi má rồi hỏi lại.
\”Vậy chuyện gì đã xảy ra với Cung chủ tiền nhiệm?\”
\”Chuyện đó làm sao ta biết được?\”
\”Hừm…\”
\”Có điều mặc dù đã vài năm kể từ sự việc đó xây ra, vẫn chưa có thông tin gì về
việc đó cả…\”
\”Chắc là vậy\”
Hắn có thế đoán được chuyện Hồng Lý Minh đã không nói ra tất cả những gì bản
thân hắn biết. Ánh mắt Thanh Minh chìm đắm trong những suy nghĩ từ khi nào đã
trở nên nguội lạnh.
\’Ma Giáo, đảo chính. Và Cung chủ đã bị thay đối\’
Một câu chuyện nghe có vẻ rất hợp lý.
Ma Giáo đế tránh sự chú ý của Trung Nguyên đã đi vòng quanh Tắc Ngoại. Bọn
chúng liên kết với một kẻ là Tuyết Xuyên Thượng đế nắm giữ băng cung và thâu
tóm một vùng đất mới tại Bắc Hải
Vậy nhưng…
\”Ký lạ thật đấy\”
\”Hâ? Chuyện gì cơ?\”
Thanh Minh trả lời câu hỏi của Bạch Thiên bằng một tông giọng trầm thấp.
\”Không, không có gì\”
Cách thức hoạt động này có phần hơi khác so với Ma Giáo mà hắn ta từng biết.
Đương nhiên Thanh Minh không thể biết được một Ma Giáo khi không có Thiên sẽ hoạt động theo phương thức nào.
\’Nhưng cho dù là vậy thì câm giác của ta về chuyện này không tốt tẹo nào\’ Trên thực tế, việc ngồi tập trung lại như thế này và cùng nhau lo lắng sẽ tác dụng gì cá.
Ma
chẳng có
Phải tận mắt xác minh thì mới có thể đưa ra kết luận được.
Khi thấy Thanh Minh im lặng, Bạch Thiên tiếp tục dẫn dắt câu chuyện.
\”Vậy có vẻ như Bắc Hải Băng Cung đã bài xích những người đến từ Trung Nguyên\” \”Đúng vậy. Nếu như mọi người đi vào trung tâm thì sẽ rất khó được hoan nghênh