Bờ vai trắng trẻo của bé con bị ấn xuống, nửa thân trên áp sát vào người Hiếu. Hai tay cũng phải ôm chặt lấy anh mới miễn cưỡng duy trì được sức lực
\”Ưm… đau\”
Hiếu nhẹ nhàng vỗ về tấm lưng trần của em. Anh nhẹ giọng:
\”Nếu đau em có thể cắn anh\”
Bé con thút thít, nói:
\”Đau anh thì sao?\”
Vài tiếng cười từ hai anh bất chợt vang lên, hiển nhiên là vì em quá đáng yêu rồi. Hiếu xoa đầu em an ủi
\”Anh không đau\”
Cũng chẳng biết Hiếu có nói thật hay không nhưng mỗi lần nhấp sau đó khi vượt quá mức chịu đựng của bản thân bé con đều cắn vào vai anh một cái. Vậy mà mỗi lần như vậy em lại cảm nhận được nhịp độ của anh trở nên nhanh hơn, độ sâu cũng gần như chạm đáy. Được vài lần bé con cũng không cắn anh nữa, càng cắn anh lại càng cuồng nhiệt hơn
Nhịp độ của cả hai rất đồng đều, mỗi lần đều chạm đến vị trí mẫn cảm nhất. Sau một lúc bé con cũng đã thích ứng. Mỗi nhịp ra vào đều khiến em tê dại
\”Ưm… ức… chậm lại… chút… ah…. \” bé con rên khẽ
Mỗi âm thanh em phát ra đều êm tai đến lạ. Chỉ cần là từ em, bất kỳ câu từ nào hai anh cũng thấy cám dỗ toàn thân. Biết là giọng em rất đáng yêu đó nhưng hai anh hoàn toàn bỏ qua ý tứ của em. Vì lẽ đó mà nhịp độ vẫn cứ tăng dần. Đến khi bên trong không còn sức chứa thì thứ sữa ấm nóng mới kéo nhau chảy ra ngoài. Đôi chân trắng nõn, căng múp của em phủ đầy từng sợi trắng đục trông đến là bắt mắt
Không thể chịu được cảnh làm liền mấy lần vẫn không rút ra của hai anh, bé con đấm mạnh vào người Hiếu và Khang. Âm giọng nhõng nhẽo vì hai anh mà trở nên khàn đục
\”Rút ra cho em\”
Cái đấm kia của em đối với hai anh chẳng khác gì đấm yêu, lực sát thương gần như bằng không. Đương lúc hai anh tiếp tục hành sự thì bé con chỉ đành vùng vẩy không ngừng
\”Hai anh bắt nạt em, đồ tồi. Rút ra cho em. Ít nhất cũng để… chảy ra hết đã\”
Hai anh mỗi người nắm chặt lấy một bàn tay đang vung vẩy của em. Cả hai hiểu ý nhau, cùng hỏi:
\”Để cái gì chảy ra?\”
Biết hai anh đang cố ý trêu mình, bé con liền nhắm sang Khang, người sẽ cưng chiều em vô điều kiện
Em nhõng nhẽo: \”Anh Khang, em khó chịu\”
Lần này bé con chọn nhõng nhẽo với đúng người. Khang sau khi hôn nhẹ lên vai em cũng nhẹ nhàng rút ra. Ngay thời khắc không còn bị áp chế giữa hai anh, bé con liền nâng người đứng dậy. Nấm lớn theo đó cũng tuột ra. Toàn bộ sữa ấm nãy giờ đều ồ ạt chảy ra, dính hết lên sofas
Bé con nhanh chóng đứng xuống sàn, bước chân có hơi lảo đảo liền được hai anh đỡ lấy. Ánh mắt lo lắng của hai anh đang nhìn em chỉ vài giây sau đã chuyển sang say mê khi nhìn vào đôi chân nhuộm sữa của em
\”Còn nhìn? Thành quả của hai anh đó\”
Nói rồi em vội vã kéo váy xuống thấp, cố che đi \”tác phẩm\” kia. Lại phát hiện chiếc áo em đang mang đã bị xé đi một phần, không dùng tay giữ lại sẽ rơi xuống