( Hi Trừng P1) Người Ta Tâm Duyệt – Phiên ngoại 2: Mỹ mãn – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
  •  Avatar
  • 25 lượt xem
  • 5 tháng trước
// qc

( Hi Trừng P1) Người Ta Tâm Duyệt - Phiên ngoại 2: Mỹ mãn

Cảnh báo: Có H, thím nào chưa đủ tuổi tự giác né nha.
***
\” Lam Hi Thần…A… ngươi… nhanh…sẽ có người thấy…\”

Giữa khung cảnh mịt mù hơi sương, thanh âm thở dốc kiều mị mơ hồ vang lên, tản mát trong không gian tĩnh lặng.

Giang Trừng có nằm mơ cũng không ngờ có ngày mình cùng một nam nhân khác hoan ái giữa nơi màn trời chiếu đất, cảm giác bất cứ lúc nào cũng có thể có người đi tới bắt gặp cảnh tượng kinh hãi thế tục này, thần kinh của hắn càng trở nên nhạy cảm, không kìm được xấu hổ dâng trào, nghẹn ngào nói ra từng thanh âm ngắt ngứ.

Lam Hi Thần mỹ danh đem ái nhân tới ôn tuyền ngâm người dưỡng thương, nhưng mắt thấy người tâm duyệt không một mảnh vải che thân, trên người mơ hồ còn thấp thoáng dải hôn ngân hôm qua y lưu lại, lập tức cảm nhận bụng dưới nóng rực một hồi, từng bước tiến lại, đem người ôm vào trong lòng.

Từ lần đầu tiên hai người hoan ái, Lam Hi Thần tựa như ăn ngon nhớ vị, hầu như ngày nào cũng hướng Giang Trừng đòi hỏi, hắn lúc đầu còn chống cự một chút, nhưng càng làm càng cảm thấy mình như dục cự hoàn nghênh, dứt khoát mặc kệ Lam Hi Thần lôi kéo mình điên đảo một hồi.

Nhưng hắn chính là không ngờ, ban ngày ban mặt lại còn ở ngoài trời Lam Hi Thần lại không biết tiết chế, ở trên miệng hắn hôn một hồi còn chưa thỏa mãn, ngón tay thon dài quen thuộc lần tới ụ huyệt, khuếch đảo một hồi.

Ngón tay mang theo nước ấm len lỏi vào nội bích, cảm giác lạ lẫm khiến Giang Trừng không nhịn được rùng mình một cái. Lam Hi Thần một tay giữ lấy gáy hắn, ở cần cổ thon dài vừa hôn vừa cắn, khiến Giang Trừng ngứa ngáy khó nhịn, tinh khí phía dưới đã dựng đứng, lại bị dương vật của Lam Hi Thần cọ sát một hồi, khiến cho Giang Trừng không nhịn nổi bị một trận khoái cảm ập tới.

Tiếng lá cây xào xạc càng kích thích thính giác nhạy bén của Giang Trừng, hắn khó khăn chống lại cám dỗ, run rẩy nói:\” Hi Thần… chúng ta…. trở về có được không… không muốn ở bên ngoài…\”

Giang Trừng lúc này thần trí mơ hồ, đương nhiên không nhận ra Lam Hi Thần đã hạ kết giới xung quanh ôn tuyền, có người tới y sẽ lập tức nhận ra. Dù sao bộ dạng Tam Độc Thánh Thủ tình mê ý loạn như vậy, Lam Hi Thần sao có khả năng để người ngoài thấy được? Người này mãi mãi không biết khuôn mặt thất thần, đôi mắt hạnh ngập nước mang theo mê mang của mình có bao nhiêu mị hoặc, khiến Lam Hi Thần vốn tự tin vào khả năng kiềm chế của bản thân lại không thể không bỏ vũ khí đầu hàng, mỗi lần thấy hắn đều muốn đè xuống hung hăng làm một trận, để người kia rên rỉ gọi tên mình, cả người mềm nhũn vì khoái cảm chi phối.

Lam Hi Thần đương nhiên không nói cho Giang Trừng biết, chỉ ở bên vành tai y cắn nhẹ, đầu lưỡi ấm nóng với vào lỗ tai mềm mại, chọc Giang Trừng mất tự chủ rên lên. Một đường từ cần cổ thon dài hôn xuống, sau đó đối với nhũ tiêm bị nước ấm hun tới đỏ ửng một phen ngậm lấy, lấy răng mài nhẹ lên. Giang Trừng hai tay run rẩy ôm lấy cổ Lam Hi Thần, đầu ngực ưỡn lên, tựa như muốn tránh né lại như muốn dâng mình lên, đòi hỏi nhiều hơn, không để ý tới nơi này là nơi nào nữa, khàn giọng  kêu lên từng ngụm thanh âm mê người.

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.