[…]
Thấm thoát bây giờ cũng đã là cuối tháng, lễ đính hôn của Kim Thái Hanh và Điền Chính Quốc được thông báo cho cả làng cùng biết. Cũng không tránh khỏi những lời đàm tiếu bàn tán, nhưng mà họ không để tâm, cái quan trọng là con cái được hạnh phúc.
Kim gia bấy giờ náo nhiệt quá chừng, người người đi lại chuẩn bị sắp xếp mọi thứ cho buổi lễ. Khỏi phải nói, ông bà hội đồng cùng với cha má của Điền Chính Quốc nôn nao háo hức lắm lung. Tất bật chỗ nọ chỗ kia chỉ mong mọi thứ diễn ra suôn sẻ.
\”Mận đâu, còn chỗ kia xong xuôi hết chưa?\”
\”Dạ rồi thưa bà.\”
\”Ừm, đến xem mấy đứa bên dưới mần ăn sao rồi, thúc giục chúng nó mau tay mau chân lên cho bà. Đừng lề mề biết chưa?\” Bà cả chống hông chỉ bảo đám gia đinh, bà mong chờ ngày này lâu rồi, phải chuẩn bị thật tốt xem ra mới hài lòng.
\”Vâng, con xuống liền.\”
\”Thằng Tùng, bàn ghế để lung tung thế này à? Ta đã nói phải sắp xếp ngay ngắn chớ?\”
\”Con đây, con làm ngay.\”
Chúng nó khi nghe chủ của mình ráo riết, đôn đáo như vậy chỉ biết cười cười trong bụng. Nói thật, họ cũng quý mến Chính Quốc lắm, vừa đẹp người lại còn đẹp nết rất xứng đôi vừa lứa với cậu hai Thái Hanh nhà này. Công nhận ông bà hội đồng xưa nay luôn tốt bụng, nhân từ nên bây giờ mới kiếm được một chàng rể như thế. Tụi nó tin, Điền Chính Quốc sẽ là một người chủ nhân tốt, dâu hiền cháu thảo.
…
Bên ngoài ầm ĩ, ồn ào thì bên trong phòng sục sôi không kém. Mẫn Doãn Kì, Kim Nam Tuấn, Kim Thạc Trân đang ở trong phòng của Kim Thái Hanh. Hắn từ nãy tới giờ đứng ngồi không yên. Bởi Điền Chính Quốc được cha má chuyển tới căn phòng khác để chuẩn bị rồi. Cảm giác cứ bồn chồn không thôi.
\”Mày làm gì mà cứ đi lại thế? Ngồi im đi anh chóng hết cả mặt rồi.\”
\”Anh thì hiểu cái gì chứ?\”
\”Anh mày làm sao?\”
\”Thôi đi, ngày vui mà cứ muốn cãi nhau à?\”
\”Đúng đúng. Hai anh em nhường nhịn nhau tí cho êm cửa êm nhà.\”
\”Mấy người không hiểu đâu, hôm nay không được gặp em Quốc, cảm thấy nhớ.\” Thái Hanh liền bày ra bộ mặt nhớ nhung khi nhắc đến cậu, nửa ngày cũng được gọi là lâu nhỉ?
\”Đừng cản tôi, thằng này không thể không ăn đấm được. Hanh à, trở về con người của mày lúc xưa đi.\” Doãn Kì tức muốn sôi máu, tình yêu nó khiến thằng bạn khi xưa của y đi đâu mất rồi…
\”Tôi mặc kệ. Thôi không thèm nói nữa.\”
…
\”Anh dâu của em nay đẹp quá chừng luôn đó đa.\” Cái Xuân ngồi trong phòng cùng với Trịnh Hiệu Tích, Phác Trí Mân mà tấm tắc khen ngợi sự xinh đẹp của Điền Chính Quốc.
\”Cảm ơn cô Xuân. Quá khen rồi.\”
\”Phải đó, công nhận Quốc mặc bộ đồ này hợp lắm nha.\”
\”Em cảm ơn.\”
\”Đâu vào đó cả rồi, Quốc ngồi trong này nghen, tụi anh ra ngoài xem có gì cần phụ giúp không?\” Trịnh Hiệu Tích cười, vẫy tay ý bảo hai người kia cùng mình đi.


