Hai Kẻ Si – Người quan trọng? – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
  •  Avatar
  • 11 lượt xem
  • 5 tháng trước

Hai Kẻ Si - Người quan trọng?

\”Này Hong này\” Nut với Hong đang đi bộ, trên tay Nut cầm cây kem mới mua ăn ngon lành. Đột nhiên Nut gợi chuyện.

\”Ừm nói đi\”

\”Tôi muốn chia sẻ thật nhé, kiểu trò chuyện sâu lắng ý\”

\”Nghe hay vậy? Nói đi, nghe nè\” Hong bắt đầu tò mò.

\”Chuyện là…\” Nut ngập ngừng, vẻ mặt có chút lưỡng lự.

\”Là…?\” Hong càng tò mò hơn.

\”Là…sao cậu vô lí thế? Có xe có cộ không đi, đòi đi bộ? Rất phiền nhé\” Nut thay đổi sắc mặt sang khuôn mặt khó ở vốn có.

\’Cái tên này, có thôi làm cái mặt đấy đi không?\’

\”Đi bộ để ngắm đường phố này, cây cỏ hoa lá này kia, hay mà\” Hong vẫn mỉm cười dù trong lòng muốn lao vào đấm lắm rồi.

\”Nắng thấy cha luôn ở đấy mà ngắm\”

\”Nắng đẹp mà, ý có con mèo kìa!\” Hong vừa thấy mèo liền chạy ra đùa nghịch.

\”Trời ơi bất hạnh cuộc đời\” Nut lấy tay xoa trán, bất lực nhìn Hong chơi với mèo giữa trời nắng cháy da cháy thịt.

\”Ê chụp giùm mấy kiểu đi\” Hong ôm mèo trên tay nhờ Nut.

\”Không, tự chụp đi\” Nut từ chối.

\”Chụp đi, không còn lâu mới được đi tiếp\”

\”Ủa là doạ chưa? Giờ tôi bỏ cậu lại đây đi một mình cũng được mà\”

\”Ừ đi thì đi đi, người gì đâu mà ích kỉ, quá đáng dễ sợ luôn. Anh thế này mai sau không ai yêu, ế tới già lay lắt cô đơn. Sau này mời cưới tôi không thèm đi, mà chắc gì đã có người chịu cưới\” Hong xả một tràng dài nhắm thẳng đến người đứng trước mặt.

\”Uầy, mới đó mà soạn văn chửi hay quá, ừm, không có nhu cầu yêu đương. Đi đây, ở lại mạnh giỏi. Cậu biết không, thoát được cậu là tôi thấy đời nó sáng, nó đẹp\” Nut kéo dài chữ cuối câu như ghẹo gan người nghe, xong bỏ đi luôn.

\”Người gì đâu mà quá đáng thật chứ! Nhỉ mèo nhỉ?\” Hong liếc Nut một cái, sau khi Nut rời đi, Hong vẫn ngồi chơi với mèo.

\”Thôi thì không có người chụp thì anh tự chụp, chờ xíu nha\” Hong lấy điện thoại ra ấn vào camera, tách vài tấm với mèo.

\”Ui, ảnh này đẹp nè, em dễ thương  hơn cả anh luôn, ghen tị ghê\”

\”Mà trời đúng là có nắng thật, em có nóng không?\”

Hong nhận ra trời hôm nay nắng gắt hơn mọi hôm, dù đã về chiều rồi nhưng hôm nay ánh nắng vẫn rất nóng. Hong bắt đầu thấy da rát rát, đột nhiên cậu thấy trời quang mây tạnh, chẳng có tia nắng nào chiếu vào người nữa.

\’Ủa? Mình có năng lực đặc biệt hả?\’

Hong nhận ra chỉ mỗi chỗ mình đang ngồi là khuất nắng, khi cậu ngẩng mặt lên nhìn thì thấy Nut quay lại với một chiếc ô và che cho cậu.

\”Hửm…?\” Hong thật sự bất ngờ, cậu tưởng Nut đã đi ăn ở đâu đó bỏ cậu lại rồi.

\”Nắng lắm luôn ấy, ngồi đây nãy giờ thật hả?\” Nut vẫn trưng ra vẻ mặt khó hiểu.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.