[Hạ Kính Thiên X Hạ Tiểu Trùng] Đồng Nhân Nhân Ngư Hãm Lạc – Yêu – 6+7 (Đặt tên) & (Em bé) – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
// qc

[Hạ Kính Thiên X Hạ Tiểu Trùng] Đồng Nhân Nhân Ngư Hãm Lạc - Yêu - 6+7 (Đặt tên) & (Em bé)

6 – ĐẶT TÊN

Tuy là sinh non nhưng không sớm như dự đoán. Hạ Tiểu Trùng đã nằm bệnh viện được hai tuần nhưng ngoại trừ thỉnh thoảng bị đau bụng thì cổ tử cung không có dấu hiệu mở.
Cậu mỗi ngày đều gấp hạc giấy và ngôi sao để giải khuây. Bình thường Hạ Tiểu Trùng không nỡ làm phiền Hạ Kính Thiên những chuyện vặt vãnh. Mặc dù hiện tại cơ thể nặng nề vì mang thai cậu vẫn khi cần phải đi bộ để giúp ích cho việc sinh.
Trước đây, Tiểu Trùng không cảm thấy tồi tệ khi ở một mình, nhưng sau khi kết hôn với Hạ Kính Thiên một thời gian dài, cậu dần thích ở cùng với mọi người hơn. Chỉ là khoảng thời gian này mọi người dường như rất bận rộn. Chỉ vài người có thể thỉnh thoảng gọi điện tám vài ba câu, có người không thể gặp lần nào.
Chung Thái Bằng dường như nhìn thấu được suy nghĩ của con tắc kè hoa nhỏ hay nhìn ra ngoài cửa sổ thở dài vậy nên mỗi lần đến y đều mang theo một món đồ chơi cho cậu. Dù biết Hạ Kính Thiên cũng đem theo không ít đồ đến nhưng đây là ý tốt y muốn dành cho hai đứa cháu của mình.
Điều đầu tiên Hạ Tiểu Trùng mong đợi mỗi ngày là Hạ Kính Thiên, điều thứ hai chính là đồ chơi từ túi Chung Thái Băng. Trong mắt Hạ Tiểu Trùng, anh dâu rất giỏi dỗ dành người khác, anh dâu cũng luôn mang theo đồ chơi yêu thích cho cậu.
\”Anh cho em cái này thật sao?\” Tiểu Trùng đeo con rối tay, hai mắt sáng ngời. Hôm qua cậu vừa thấy nó trên TV. Là một con rối sư tử phiên bản giới hạn. Cậu đang mang thai nên không thể xếp hàng đợi mua được, cậu đã nghĩ rằng mình sẽ không có cơ hội nào sở hữu nó.
\”Cho em đó.\” Chung Thái Băng đưa tay ra nhéo tai con rối như thể chạm vào một con sư tử thật.
\”Cảm ơn anh dâu!\”
Hạ Kính Thiên đem bữa tối đến thì phát hiện Omega của mình đang vui vẻ chơi rối tay. Dù chỉ là một món đồ chơi nhưng Hạ Tiểu Trùng xem nó như báu vật, Hạ Kính Thiên thấy mình thất sủng rồi.
\”Thiếu tá.\”
Hạ Kính Thiên quay đầu lại, mắt nhìn quả dâu tây Tiểu Trùng đưa đến trước miệng mình. Nếu có bất cứ món nào ngon cậu sẽ đều nghĩ đến hắn trước. Nhưng Hạ Kính Thiên hy vọng rằng Tiểu Trùng sau khi sinh em bé xong sẽ nghĩ về bản thân mình trước tiên.
\”Em ăn đi. Anh ăn xong rồi.\”
Không biết vì sao mấy hôm nay lại không có động tĩnh gì dù y bác sĩ dự đoán rằng hai con sư tử nhỏ sẽ sinh non. Sau khi kiểm tra, xác nhận lại một lần nữa không có vấn đề gì Hạ Kính Thiên cảm thấy lòng nhẹ nhõm, hắn mới yên tâm cùng cậu đón năm mới.
Ăn tối xong Tiểu Trùng lại chơi rối một lúc. Nhưng chỉ trong chốc lát cậu đã bị thu hút bởi pháo hoa và bóng bay bên ngoài cửa sổ. Hình như quảng trường gần đó đang tổ chức sự kiện đón giao thừa.
Hạ Tiểu Trùng đứng trước cửa sổ đếm ngón tay. Đã gần một tuần kể từ khi bắt đầu kiểm tra. Nếu em bé ra đời sau ngày đầu năm mới thì cùng bé con đón Tết thật sự rất tuyệt.
\”Thiếu tá, em nghĩ… A…\” Hạ Tiểu Trùng vịn lấy mặt bàn không dám di chuyển. Một luồng nhiệt từ bụng dưới truyền xuống.
Bụng to nên từ tháng thứ 6 thai kì cậu đã không còn mặc quần dài, thay vào đó là váy ngủ rộng.
Hạ Kính Thiên chỉ nhớ việc đem thức ăn mà quên bén việc đem quần áo của cậu đến. Sau khi rửa bát hắn muốn về nhà lấy đồ, vừa vào phòng liền bị dọa sợ chết khiếp bởi chất lỏng màu đỏ giữa hai chân của Hạ Tiểu Trùng.
\”Anh lập tức đi tìm anh dâu. Em đứng yên đó. Nghe lời. Anh sẽ quay lại ngay.\” Hạ Kính Thiên vốn muốn giúp nhưng hắn chưa từng thấy ai sinh bao giờ, cho dù hắn đã đọc không biết bao nhiêu sách về vấn đề này hắn cũng không dám tùy tiện hành động.
Trong khoảnh khắc căng thẳng ấy, Hạ Tiểu Trùng vậy mà bị chọc cười bởi phản ứng của Hạ Kính Thiên. Thiếu tá, người không bao giờ bị làm khó bởi bất kì tình huống nào kể cả đối mặt với nguy hiểm, giờ đây lại bất lực như một đứa trẻ.
Hạ Tiểu Trùng cẩn thận di chuyển đến gần giường, nhưng bụng to quá nên ngồi không thoải mái làm cậu chỉ có thể dựa vào đầu giường. Thân dưới đau nhức, hai chân căng cứng không còn sức lực nhìn con búp bê treo trên cửa sổ lắc lư đợi Hạ Kính Thiên quay lại.
\”Anh dâu, Tiểu Trùng chảy máu!\”
Chung Thái Băng sau một ngày bận rộn đến choáng váng thì bị Hạ Kính Thiên hét vào mặt. Y lập tức đi theo hắn vì nghĩ rằng Hạ Tiểu Trùng chảy máu là một việc nghiêm trọng. Hai người ba bước gộp làm hai mà chạy, đến nơi kiểm tra thì không phải sự cố mà là đã đến lúc sinh.
\”Em ấy sắp sinh. Em đi làm thủ tục đi. Anh sẽ sắp xếp một ca phẫu thuật.\”
Sau khi Hạ Kính Thiên rời đi, Chung Thái Băng xem lại ảnh siêu âm B nửa tháng trước. Hai con sư tử nhỏ phát triển rất tốt nhưng cũng vì thế mà không thể sinh tự nhiên. Chung Thái Băng cũng là một omega, y hiểu việc này sẽ rất đau đớn.
\”Anh dâu nói em sắp sinh.\”
\” n, em cũng cảm giác được, có chút đau.\”
Trước đây, nhiệm vụ PBB có khó khăn đến đâu hắn đều luôn giải quyết được, nhưng chỉ khi nhắc chuyện này Hạ Kính Thiên liền lo lắng. Hắn sợ bọn trẻ sẽ làm tổn thương Hạ Tiểu Trùng. Sợ Hạ Tiểu Trùng đau khi sinh. Lần đầu tiên trong đời hắn biết mình không thể làm bất cứ điều gì cho cậu.
Hạ Tiểu Trùng dường như cảm nhận được tâm trạng của Hạ Kính Thiên, cậu vỗ nhẹ vào tay hắn, chậm rãi nói, \”Em là thí nghiệm thể, sẽ không đau đâu. Anh yên tâm.\”
Hạ Tiểu Trùng mấy ngày nay tâm tình không tốt. Đôi mắt xinh đẹp hằn vệt đỏ và quầng thâm dưới mắt đậm hơn khiến ai cũng thấy đau lòng.
\”Anh dâu nói sinh tự nhiên sẽ rất khó. Nếu…\”
\”Nếu không thể sinh tự nhiên thì em sẽ sinh mổ.\” Hạ Tiểu Trùng cắt ngang lời Kính Thiên.
Hắn thực sự rất không hài lòng khi omega của mình luôn tự nhận bản thân là vật thí nghiệm. Hắn biết Tiểu Trùng đã trải qua những chuyện ly kỳ hơn cả việc có con, cậu cũng có thể tự hồi phục trong vòng chưa tới một tuần. Có lẽ lần này hắn không vui vì Hạ Tiểu Trùng có thể để lại sẹo.
\”Thiếu tá đừng lo lắng. Anh dâu chắc chắn sẽ bảo vệ em. Mọi người cũng sẽ ở bên em, cả anh nữa mà, vậy nên em không sợ đâu. Anh cũng không được sợ.\” Giọng nói nhẹ nhàng mà cứng rắn của Hạ Tiểu Trùng làm tim Hạ Kính Thiên muốn tan ra.
Cậu vốn chỉ là một thí nghiệm thể, không nhà không gia đình. Khi cả hai mới kết hôn, Hạ Tiểu Trùng rất dè dặt. Cậu luôn lễ phép, tôn trọng Hạ Bình Thiên và Chung Thái Băng. Nếu có chuyện gì xảy ra cậu cũng sẽ không bao giờ làm phiền bất cứ ai. Nhưng mọi người trong gia đình Hạ đem đến cho cậu đủ cảm giác an toàn. Hai năm qua Tiểu Trùng đã thật sự thả lỏng mà dựa dẫm vào họ.
\”Ừ, lát nữa anh dâu sẽ đến kiểm tra cho em.\” Hạ Kính Thiên trầm giọng. Không ngờ rằng thiếu tá Hạ ở độ tuổi bốn mươi lại để người vợ nhỏ của mình dỗ dành như thế này.
\”Nhân tiện thì thiếu tá, em nghĩ ra tên cho con rồi.\”
\”Là gì vậy?\”
\”Lạc Xuyên và Tiểu Xuyên hoặc An Xuyên.\”
Hạ Kính Thiên gật đầu trầm ngâm sau đó thì thầm, \”Bình Xuyên, một quả táo.\”
\”Sâu sinh ra từ quả táo sao?\” Hạ Tiểu Trùng sờ bụng, cậu có thể cảm nhận được bé con đang kịch liệt di chuyển bên trong.
Mùi hoa baby lan tỏa trong không khí làm cậu thấy thật thoải mái, dường như việc sinh em bé cũng không quá đáng sợ nếu bạn ở cùng người mình yêu.
Lòng bàn tay ấm áp của Hạ Kính Thiên nhẹ nhàng xoa xoa chiếc bụng căng tròn của cậu. Hạ Tiểu Trùng lặng lẽ mỉm cười, nhìn tựa như đang cầu nguyện.
Con yêu, chúng ta sẽ gặp nhau sớm thôi. Nếu có thể ba hy vọng con sẽ cao lớn và đẹp trai như bố. Ích kỷ hơn một chút, ba hy vọng con mạnh mẽ như bố con.

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.