BẠN ĐANG ĐỌC
Tên Hán Việt: Mỹ bào thiếu niên lại ra thủy
Tác giả: Tiểu Nãi Ngưu Uy Nãi
Truyện kể về cuộc sống ngọt ngào của ông chủ tiệm đồ nướng và bé bào ngư tinh xinh đẹp hay chảy nước.
CẢNH BÁO: H tục, thô bạo, khẩu vị nặng KHÔNG DÀNH CHO TUỔI DƯỚI 18.
CP c…
#dammy
#hiendai
#htuc
#hvan
#nhượcthụ
#songtính
#sung
Quỳnh Thủy và Khương Bắc Hổ quay trở về Hải Thành.
Về tới Hải Thành rồi nhưng Quỳnh Thủy vẫn luôn lo lắng chuyện của anh hai mình, nhưng mà điều duy nhất cậu có thể làm là khóc lóc kể lể với chồng yêu.
Khương Bắc Hổ đang tập thể dục, mấy ngày nay hắn ở dưới đáy biển vẫn luôn bỏ bê việc luyện tập, thói quen sinh hoạt kỷ luật của bộ đội xuất ngũ khiến hắn có chút ngứa ngáy, về nhà đã vội lao vào phòng tập phát tiết. Lúc Quỳnh Thủy mang vẻ mặt muốn khóc mà không khóc được đi vào, Khương Bắc Hổ đang hít đất.
\”Chồng ơi… hu hu…\” Quỳnh Thủy dùng giọng điệu vô cùng đáng thương gọi chồng.
\”Bảo bối, có chuyện gì vậy?\” Khương Bắc Hổ không có đứng dậy, mà giữ nguyên trạng thái đang hạ thấp xuống đất, chỉ ngẩng đầu lên nhìn vợ bé nhỏ của hắn.
Quỳnh Thủy vốn định ngồi xổm xuống, nhưng bây giờ bụng cậu đã to, thật sự không tiện, cậu dứt khoác ngồi bệt xuống đất, thút thút thít thít cùng Khương Bắc Hổ kể khổ.
\”Anh hai trông không thoải mái tý nào, Thủy Thủy thật lo lắng cho anh hai, nhưng Thuỷ Thuỷ lại không dám nói nhiều sợ anh ấy buồn, với lại Thủy Thủy muốn được ở bên cạnh anh hai…\”
Khương Bắc Hổ nhíu mày, \”Bảo bối, dưới đất lạnh, không được ngồi dưới đất.\”
Quỳnh Thủy vẫn luôn ngoan ngoãn nghe lời, ủy khuất ôm bụng đứng lên, \”Nhưng mà Thủy Thủy không muốn đứng, Thủy Thủy mỏi chân…\”
Miệng thì nói không muốn đứng, nhưng chân lại ngoan ngoãn nghe lời đứng lên, vẻ đáng thương lại hiểu chuyện như vậy quả thật khiến trái tim Khương Bắc Hổ tan hết cả ra.
\”Bé heo lười, ngồi lên lưng chồng đi.\”
Quỳnh Thủy vốn dĩ là kiểu người dễ vui dễ buồn, nghe chồng nói vậy thì lập tức vô cùng vui vẻ, nhưng mà cũng không giống như lẽ thường ngồi quay sang một bên, mà dạng chân ngồi cưỡi lên lưng Khương Bắc Hổ, cẳng chân trắng nõn kẹp vào vòng eo đầy cơ bắp hữu lực của nam nhân, mở miệng liền bắt đầu ngọt ngào làm nũng: \”Chồng thật tốt, Thủy Thủy yêu chồng chết đi mất ~\”
Mông thịt mềm mại của vật nhỏ vừa ngồi xuống Khương Bắc Hổ đã cảm giác được lưng hắn trầm xuống, Quỳnh Thủy dạo này rõ ràng béo lên không ít. Nhưng trọng lượng này đối với một người từng là bộ đội đặc chủng như hắn cũng chỉ như lông ngỗng mà thôi, thân hình nam nhân vẫn luôn vững vàng, hơi thở không loạn một tý nào, thoải mái hít đất lên xuống, còn có thể cùng Quỳnh Thủy nói chuyện phiếm.
\”Anh hai em có tâm sự, đợi tới khi anh ấy nguyện ý chia sẻ, chắc chắn sẽ kể cho em nghe.\”
\”Nhưng mà Thủy Thủy lo quá đi mất ~\”
\”Ngoan. Em còn như vậy anh sẽ ghen đó, thích anh em tới như vậy sao, hửm?\”
Khương Bắc Hổ vừa nói vậy, Quỳnh Thủy lập tức dời đi sự chú ý, bĩu môi nói, \”Chồng không cần ghen có được không, anh hai là anh hai, chồng là chồng, hai người mới không giống nhau đâu!\”
\”Hử? Không giống nhau chỗ nào?\” Khương Bắc Hổ chọc cậu.
\”Chính là không giống nhau!\” Quỳnh Thủy cảm thấy cậu rất yêu anh hai, cũng yêu chồng muốn chết, nhưng mà cậu không biết giải thích hai cái yêu này khác nhau chỗ nào, liền bắt đầu chơi xấu, cưỡi trên lưng nam nhân trượt tới trượt lui cọ xát, \”Dù sao chồng cũng không được ghen với anh hai, không được, không được!\”