[H Văn – Sm] Vô Vàn Cách Dạy Dỗ Của Thẩm Tiên Sinh (Quyển 1) – 135 Vì Cô Gái Ấy – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
// qc

[H Văn – Sm] Vô Vàn Cách Dạy Dỗ Của Thẩm Tiên Sinh (Quyển 1) - 135 Vì Cô Gái Ấy

Thẩm Thời mang cô đi phòng thí nghiệm. Cô có chút sợ hãi gặp người, khi giới thiệu James và Nghiêm Hách Châu với cô, cô theo bản năng lùi lại. James tỏ vẻ thoải mái chào hỏi cô, Nghiêm Hách Châu nhìn cô, lại có chút lo lắng.

Hắn không nói thêm gì, bảo Thẩm Thời dẫn cô đi dạo trong vườn thực nghiệm.

Nơi đó xanh um tươi tốt, một mảnh phồn vinh. Thẩm Thời mang cô đi giới thiệu từng loại một, cho cô thấy những cây đỗ quyên khô lỗ đỏ rực tươi tốt lạ thường, cây linh sam Phạn Tịnh sơn sum suê lại tĩnh lặng, cây trà kim hoa vàng óng lóa mắt. Những thực vật đã chết giữa chừng trong thí nghiệm lần trước lại lần nữa được nuôi dưỡng. Thực vật tươi tốt sinh trưởng hấp thụ rất nhiều tạp âm, chỉ có tiếng xào xạc giữa những phiến lá, ngược lại càng làm nơi đây trở nên đặc biệt tĩnh lặng, như thể tất cả đều chưa từng xảy ra. Nơi này tràn đầy sức sống, không khí cũng trong lành, sẽ khiến người ta quên đi quá khứ không thoải mái.

Thẩm Thời vốn định dẫn cô đi xem những loài hoa hiếm gặp, để tâm trạng cô tốt hơn một chút, nhưng không ngờ cô lại ngồi xổm xuống bên một cây linh sam, ngắm nhìn những bông thủy mao cẩn nở rộ vui tươi xung quanh cây linh sam.

Cô yên tĩnh ngồi xổm ở đó, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng hồng cùng những bông hoa nhỏ màu trắng yên tĩnh đáng yêu, đuôi lông mày khóe mắt mị thái trầm tĩnh xuống, cùng cây linh sam bên cạnh tương xứng đến giống như một bức họa.

“Cái này giống em.” Cô sờ sờ cổ không có vật gì, nhỏ giọng thì thầm, “Chỉ là em đã không còn…”

Cô như thể đã làm sai chuyện, mím môi, tay chân không biết nên đặt ở đâu.

Thẩm Thời ngồi xổm xuống, nhẹ giọng dỗ dành cô: “Thực sự thích cái này sao?”

Cô gật gật đầu: “Anh tặng em.”

Thẩm Thời từ trong túi móc ra một cái hộp nhỏ. Mấy ngày hôm trước khi cô ngủ, hắn tranh thủ thời gian cắt đôi nửa khối hổ phách tím còn lại, đặt vào bên trong một đóa thủy mao cẩn nhỏ làm tiêu bản, làm lại cho cô một mặt dây chuyền, nhưng nhỏ hơn cái cũ một vòng.

“Lần này bông hoa nhỏ không thiếu cánh hoa, có muốn đeo không?” Hắn đưa mặt dây chuyền nhỏ ra trước mặt cô lắc lắc, cô vươn ngón tay cẩn thận chạm vào, mím khóe miệng gật gật đầu.

Thẩm Thời thấy đôi mắt cô cong lên, cúi người đeo cho cô, nhịn không được gập ngón tay cọ cọ lên mặt cô.

“Thẩm tiên sinh.” Cô cúi đầu sờ sờ mặt dây chuyền nhỏ của mình, rồi lại nhìn về phía đám thủy mao cẩn kia.

“Ừm?”

“Vì sao hoa ở đây, nhiều loại em chưa từng gặp qua?”

“Bởi vì chúng đều là những thực vật sắp biến mất.”

Cô vẫn cứ ngồi xổm trên mặt đất nhìn phiến thủy mao cẩn mềm mại, không chút nào kinh ngạc: “Tần Ngạn Xuyên nhắc tới thí nghiệm sâm nguyên là để làm những thực vật này có thể một lần nữa sống lại phải không?”

Thẩm Thời không giấu cô, gật gật đầu: “Đúng vậy.”

“Chính là cái kia… Người phụ nữ kia…” Cô chỉ cần nghĩ đến Mạc Gia Na liền sẽ nghĩ đến trải nghiệm của mình, vẫn có chút khó chịu, “Cô ta vì sao muốn cái thí nghiệm này?”

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.