\” Đừng khóc a điện hạ, rất nhanh sẽ thoải mái thôi.\” Vương Nhất Bác sáp lại gần liếm sạch nước mắt y, \”Điện hạ quên rồi sao? Mỗi lần không phải đều làm điện hạ thoải mái đến ngất xỉu?\” Một bên ôn nhu hôn môi y, hạ thân lại đâm lên thật mạnh, côn thịt nóng rực thô to mạnh mẽ cắm vào, hung hăng xỏ xuyên, bụng cũng bị đâm đến gồ lên.
Côn thịt phủ đầy gân xanh ma sát vách tràng chặt chẽ mềm mại như tơ lụa, bị quấn lấy sít sao, mị thịt không ngừng mút lấy, đại quy đầu hung hăng thô lỗ đánh lên khối thịt mềm bên trong, bên trong vách tràng không ngừng co rút, đem tính khí trong cơ thể kẹp đến trướng thêm một vòng, Vương Nhất Bác thở dốc, ngậm lấy vành tai mềm mại của y, thấp giọng nói: \” Đem ta quấn đến sắp đứt còn mút chặt không tha, tiểu quận vương bắt đầu thoải mái rồi sao?\”
\” Ô. . . Ta không biết. . . . A. . .Nhẹ một chút. . . Vương Nhất Bác. . .Nhẹ chút. . Quá sâu rồi. . .\” Chỉ có thể mở rộng hai chân mặc cho tiểu thị vệ xâm phạm, đàn vương điện hạ sao còn có thể trả lời, côn thịt dữ tợn hung hăng đánh vào điểm mềm mại trên vách tràng, đỉnh y vừa trướng vừa đau, nhưng dục vọng được lấp đầy kéo theo đó là cảm giác thỏa mãn cực đại, khoái cảm quá mức mãnh liệt khiến đầu y trống rỗng, hai mắt mơ màng, đôi môi đỏ tươi đứt quãng phun ra tiếng rên rỉ ngọt nị, xuân ý dâng trào phun ra dâm dịch bên trong vách tràng đang mấp máy, làm cho côn thịt ma sát đâm xuyên càng thêm thuận lợi.
Hai tay Vương Nhất Bác nắm đùi Tiêu Chiến, đem hai đùi trắng nhỏ kéo thành một đường thẳng tắp, làm côn thịt tiến vào càng sâu, cúc huyệt xinh đẹp đã căng trướng, nhìn không thấy một tia nếp uốn, hắn vẫn không đủ thỏa mãn dùng sức tiến vào trong, hận không thể đem hai túi cầu nặng trịch nhét vào trong hưởng thụ thịt động chặt chẽ kia.
Côn thịt tráng kiện dọa người đem bụng chống đỡ đến trướng lớn, nộn thịt ngậm chặt quy đầu cọ qua cọ lại sinh đau, vách thịt mẫn cảm bị ma sát, mỗi lần cực đại quy đầu đi vào đều đụng đến khối thịt mềm kia, đâm đến hoa tâm vẫn còn muốn sáp vào sâu hơn, Tiêu Chiến bị hắn kịch liệt va chạm rên rỉ cũng không nổi, xoay người muốn chạy trốn lại bị hắn giữ chặt, côn thịt đụng vào cơ bụng y, không ngừng rỉ ra dịch lỏng trong suốt.
\” Điện hạ, sung sướng không?\” Vương Nhất Bác ưỡn thắt lưng không ngừng ra vào hậu huyệt, quy đầu to lớn ở bên trong khuấy động, gân xanh trên cán cùng huyết mạch càng thêm bành trướng, cúc huyệt bị chà đạp đến đỏ bừng càng lúc càng tăng thêm khoái cảm: \” Thoải mái không? Nói cho ta biết. . . Điện hạ bắt đầu thư thái rồi đúng không?\”
Mỗi một lần hỏi, khí lực Vương Nhất Bác đâm vào liền tăng lên một phần, dục vọng trong cơ thể Tiêu Chiến chồng chất như muốn thiêu cháy y, hung khí sắc bén tàn ác đỉnh lộng cơ hồ muốn phá hỏng tràng thịt yếu ớt của y, thân thể bị đâm đến không ngừng tiến lên phía trước, lại bị Vương Nhất Bác túm chân kéo về, tay vòng qua cổ ôm chặt hắn, hai người càng thêm chặt chẽ dán vào nhau.
\” Không được. . . Vương Nhất Bác. . . Chịu không nổi. . .A. . . Tha cho ta đi. . A. .\”
Khoái cảm ào ạt làm bụng y siết chặt, dâm thủy trong cơ thể trào ra nhanh chóng bị Vương Nhất Bác đánh thành bọt trắng, từ khe hở giao hợp giữa hai người tràn ra, căn thịt tím đỏ thẳng tắp cắm vào sâu trong huyệt động non mềm, mỗi một lần vừa nhanh vừa hung ác, hoa tâm mẫn cảm mềm mại bị nghiền nát, làm y căng người bắn ra trọc dịch, từng đợt từng đợt bắn lên hông Vương Nhất Bác.