BẠN ĐANG ĐỌC
Lưu manh x Tiểu bạch thỏ
Tác giả: Mã Tử
Tình trạng: Hoàn 76 chương
Editor – Beta: Cherry Lattice và có bé Linh hỗ trợ beta
Proofreadr: Bé Dâu
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại , HE , Tình cảm , H văn , Ngọt sủng , Vườn trường , Đô thị tình…
#18
#19
#1v1
#21
#camanh
#caoh
#dothitinhduyen
#duyêntrờitáchợp
#happy
#hhhhh
#hiendai
#htuc
#hvan
#langman
#ngontinh
#nguc
#ngọt
#ngọtsủng
#ngựclớn
#siêunuwngnguwng
#sung
#thịt
#tinhcam
#truyệnh
#vườntrường
Editor: TLinh Beta: Linh
Đảo mắt hai người đã sang năm 4.
Nguyên Lân ngày hôm đó nhận được điện thoại của Nguyên Lãng phải chạy về nhà một chuyến, còn tưởng rằng anh ta bị bệnh nan y sắp chết bất đắc kỳ tử nhưng kết quả vừa nhìn người còn sống tốt, nói thật ra anh có hơi thất vọng.
\”Có giề?\”
\”Bố hy vọng em sẽ đến tập đoàn Nguyên thị thực tập.\” Nguyên Lãng cũng đi thẳng vào vấn đề: \”Anh đã tìm cho em một vị trí phù hợp chuyên nghiệp của em, tuần sau có thể tới đây báo danh.\”
Tin tức này quả thực so với Nguyên Lãng chết bất đắc kỳ tử còn kinh hãi hơn.
Nguyên Lân lúc ấy từ trên ghế sofa đứng dậy: \”Anh bị bệnh thần kinh à? \”
Nguyên Lãng sắc mặt như thường: \”Em nói chuyện chú ý một chút, ở công ty anh sẽ không bởi vì em là em trai của anh mà thiên vị em đâu. \”
\”Lúc trước không phải anh sống chết sợ tôi tiến vào tập đoàn họ Nguyên sao, tại sao thế, bây giờ thì không sợ sao?\” Nguyên Lân nghi ngờ nhìn Nguyên Lãng: \”Hay là anh bị lão già kia ép đến điên rồi? \”
Nguyên Lãng dường như đã sớm biết Nguyên Lân sẽ hỏi như vậy, anh ta giơ tay nâng ly cà phê nhấp một ngụm.
\”Hàng năm tập đoàn họ Nguyên để tuyển một số lượng lớn nhân viên thực tập rèn luyện cực khổ, không có tám mươi người thì cũng phải là một trăm người, nhiều thêm một người hay bớt đi một người cũng không khác lắm, anh không cần phải vì chút chuyện nhỏ này mà vứt mặt mũi của bố đi như vậy chứ.\”
Giọng điệu của anh ta hờ hững: \”Huống chi bây giờ không giống ngày xưa, em không phải Nguyên Lân 4 năm trước, anh cũng không phải Nguyên Lãng 4 năm trước, cho dù bây giờ em tiến vào tập đoàn họ Nguyên anh cũng không sao cả, hiểu chưa? \”
Con rắn hổ mang này thật sự không có một câu nào khiến người ta nghe hiểu được.
Nguyên Lân thật sự chán ghét Nguyên Lãng, đang chuẩn bị từ chối nhưng nghe anh ta hỏi: \”Em và bạn gái nhỏ kia của em thế nào rồi? \”
Anh đột nhiên cảnh giác: \”Chúng tôi đang rất tốt.\”
Cho tới bây giờ anh vẫn còn nhớ rõ ngày đó Nguyên Lãng mơ hồ trả lời.
Nguyên Lãng không nhịn được cười khi nhìn thấy anh như vậy, anh ta cảm thấy trong nháy mắt người em trai của mình bày ra vẻ mặt như một chú chó bảo vệ đồ ăn của mình, thật sự rất thú vị.
\”Em yên tâm đi, ý của anh là… Hai người muốn yêu đương thì nói đến hiện tại, chắc là cũng phải bắt đầu suy nghĩ chuyện kết hôn chứ, muốn kết hôn thì phải mua xe mua nhà tổ chức hôn lễ, nếu em bắt đầu từ giờ đi từ hai bàn tay trắng… Ít nhất 10 năm sau đấy \”
…..
Sau khi rời khỏi nhà cũ nhà họ Nguyên, Nguyên Lân trực tiếp chạy đến nhà Bạch Tiểu Đường.
\”Aida, tiểu Nguyên à, hoan nghênh hoan nghênh\”
Từ khi Bạch Tiểu Đường vào đại học không có cách nào giúp bà nội của cô, không bao lâu sau quán của bà cũng ngừng kinh doanh, nhưng cũng may thân thể của bà bây giờ rất tốt, phí dưỡng lão xã hội của bà cộng thêm một chút ít tiền của Bạch Tiểu Đường đi làm mỗi tháng gửi về, cuộc sống so với trước đây nhàn nhã hơn nhiều, tinh thần bà cũng tốt hơn.