[Gl-Thuần Việt-Tự Viết] Kiếp Chồng Chung – Chương 34 – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
// qc

[Gl-Thuần Việt-Tự Viết] Kiếp Chồng Chung - Chương 34

Lần đầu tiên Khuê chiều chuộng cho một người, cô cứ như vậy dùng cánh tay lành lặn của mình quạt cho Lành khỏi nóng để nàng có thể chìm vào giấc ngủ dễ hơn.

Đúng thật em Lành của cô dễ ngủ, vừa quạt tới quạt lui có mấy cái là đã ngủ say từ lúc nào. Nhìn em ấy cứ thở đều đều như vậy thì Khuê khẽ mỉm cười cúi xuống đặt vào gò má trắng hồng ấy một cái hôn.

Cô nhìn bên ngoài vẫn nắng gay gắt thì khẽ chau mày, Khuê vươn vai một cái đầy mệt mỏi rồi cũng nằm xuống cạnh với Lành để ngủ vì giờ này nó đã quá giấc ngủ của cô gần một tiếng rồi.

Lát sau có lẽ vì quá đói bụng nên là Khuê không ngủ được nữa, cô nhăn nhó cái mặt khó ở đi ra bên ngoài y như rằng một ngày mà mặt cô không nhăn là cô ăn cơm không ngon, không nhăn nhó vì chuyện này thì cũng nhăn nhó vì chuyện kia. Riết rồi khó tánh y như mấy bà già.

Nhìn phần giường bên cạnh đã trống trải từ thuở nào thì Khuê nghĩ có lẽ em ấy chắc do trời nóng nực nên không ngủ được. Vừa nghĩ tới Lành thì Khuê vội xỏ chân vào guốc mộc đi tìm. Cô hướng nhà bếp bước tới vì chỉ có chỗ đó là gần mấy bụi cây dại và xây dựng khá thông thoáng nên nó sẽ mát mẻ hơn rất nhiều, do đó Khuê chắc mẫm rằng em ấy có lẽ đang ở đó chơi với hai đứa quỷ nhỏ kia.

Có lẽ suy nghĩ của Khuê đã đúng khi mà cô chỉ vừa gần tới nhà bếp là đã nghe tiếng cười, con Bưởi còn nói gì hồi bả thức thế nào cũng kiếm đồ ăn rồi nói một câu cửa miệng là đói bụng dữ vậy khiến cho Khuê vừa nghe qua là biết ngay con yêu nghiệt này tranh thủ cô ngủ rồi đi nói xấu cô đây mà.

Khuê cứ đứng tựa người vào cửa để nghe thử coi nó còn gì nói cô nữa hay không cho tới khi cô nhận thấy Lành đã phát hiện ra cô, nàng muốn nhanh bịt cái miệng đang thao thao bất tuyệt của con Bưởi thì Khuê đưa ngón tay lên miệng ra hiệu nàng cứ để yên đó cho cô nghe thử khiến nàng cười đến tít mắt.

\”Có chuyện này em chưa có kể đâu hen. Hồi trước bả đi đám rồi sỉn, bả bắt đầu ngồi ở ghế tự cười hố hố như ma nhập làm cho bà vú phải pha mấy ly trà chanh cho bả uống thì bả mới chịu đi ngủ.\” con Bưởi cứ ngồi kể đủ thứ tật xấu của Khuê cho Lành nghe mà không hề hay biết cái người bị nó nói xấu đang hiện diện ngay sau lưng nó.

Khuê gật gật đầu tỏ vẻ ừ mày được lắm chứ chẳng hề lên tiếng gì cả cho tới khi con Bưởi nói xấu cô đã đời rồi thì hai ngón tay thon thả mới từ từ đưa tới lỗ tai của nó vặn một cái khá đau. Khuê vừa nói vừa nghiến răng, \”Sỉn ha con, cười hô hố như ma nhập ha con ha.\”

Thằng Tẹo thấy con Bưởi bị như vậy thì nó ôm bụng lăn ra cười như được mùa, nãy giờ nó kìm dữ lắm, bây giờ có thể cười được rồi nên là nó không giấu nổi nữa, cứ như vậy mà cười một cách quằn quại. Tới Lành cũng không nhịn được, nàng cũng bắt đầu nhập bọn chọc quê con Bưởi một trận.

\”Cô, cô, cô con xin lỗi. Đau cô…\” con Bưởi vì bị Khuê nhéo lỗ tai nên nó đau tới nỗi cà lăm luôn. Nó í ới xin Khuê tha mạng rồi quay sang Lành cầu cứu, \”Chị Lành cứu em.\”

Lành mang danh là một người hiền lương thục đức thì há nào thấy chết mà không cứu, vì vậy nàng vội đứng ra giải vây. \”Cô tha cho em nó đi, nó xin lỗi cô rồi mà.\” nàng vừa cười vừa gỡ tay của Khuê ra. Nàng còn kéo cô lại tấm phản rồi hỏi han là cô có đói bụng chưa để dọn cơm ra vì sáng giờ Khuê có kịp ăn cái gì đâu. Vừa mới bảnh mắt là phải đi chợ rồi phải tiếp nhà của Hải tới nữa.

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.