Shiho đưa Shinichi ra ngoài cổng, từ nãy giờ cả hai đều không ai lên tiếng. Mỗi người đều đuổi theo một suy nghĩ riêng nhưng đều là cùng một vấn đề.
Shinichi sau khi xuống nhà đã lau nước mắt, chẳng còn chút tâm trí nào nghĩ đến chuyện này nữa. Hành động lạnh nhạt cùng câu nói của Gin đã phá vỡ hết tất cả những thứ mà cậu đang cố gắng níu kéo. Cậu biết bản thân đã từng phạm sai, nhưng tại sao Gin lại như vậy, tại sao lại không cho cậu cơ hội sửa cái lỗi sai ấy. Hay thật ra, Gin chưa từng thực sự có cảm tình với cậu, chỉ là hắn lệch hướng một chút thôi.
\”Gin không còn cần tôi nữa\”
Bước chân Shinichi dừng lại, bờ vai khẽ run lên. Gin trước đây không như thế, và người vừa nãy lạnh nhạt với cậu dường như không còn là người cậu đang đợi nữa. Shiho cũng dừng bước, ánh mắt mang theo vẻ bất ngờ, nhưng tận sâu trong đó là sự phiền muộn không nguôi.
\”Kudo, cậu ổn chứ?\”
Tình cảm đúng là thứ phức tạp nhất trên đời. Chuyện đã xảy ra cũng không ai muốn, lại dẫn đến một kết cục không nên. Để rồi giờ, ai cũng nghi ngờ tình cảm của đối phương dành cho mình.
\”Tôi không sao đâu, cậu vào trong nghỉ ngơi đi\”
Shinichi không muốn phiền Shiho quá nhiều, dù sao cô nàng cũng vừa từ nước ngoài về chắc chắn sẽ còn mệt. Nếu cứ đứng đây tán gẫu sẽ không hay lắm. Hơn nữa, người đàn ông kia có thể xuất hiện bất cứ lúc nào. Cậu ở lại sẽ khiến hắn cảm thấy chướng mắt.
Shinichi ngay lúc này nhận được một cuộc gọi từ Hattori, cậu ta muốn cậu đến Osaka một chuyến. Shinichi chỉ trong vài phút liền cân nhắc, sắp xếp một chút rồi cúp máy. Shiho đứng cạnh cũng nghe thấy.
\”Cậu phải đi Osaka sao?\” Shinichi vẫn mãi là như vậy, chuyện người chết không thể khiến cậu ta không quản.
\”Ừ, có một vụ án Hattori cần giúp đỡ\” Dù cho không có vụ án mà Hattori nhờ vả, Shinichi cũng đã định sẽ rời khỏi đây. Cậu muốn đi đâu đó vài ngày để ổn định lại tâm trạng.
\”Cuối tuần này là tiệc đính hôn của Bourbon, cậu có đến tham dự không?\”
Bourbon và Rye đính hôn, chuyện này cũng không phải chuyện nhỏ. Nếu như ngay cả Shiho cũng được mời thì Shinichi chắc chắn là người nằm trong danh sách có tên đầu tiên. Shiho không biết cậu đi Osaka vậy có còn kịp trở về không.
\”Chắc là sẽ về kịp, thôi tôi đi đây. Tạm biệt\”
Shinichi vừa chạy đi vừa vẫy tay tạm biệt Shiho rồi nhanh ra ngoài đường lộ, bắt lấy một chiếc taxi leo lên và rời đi. Cậu cần phải quay về nhà chuẩn bị ít đồ.
Shiho đột nhiên đứng thất thần nhìn bóng lưng của Shinichi, không biết vì sao nhưng trong người cô lại có dự cảm bất lành. Thấp giọng gọi nhỏ một tiếng: \”Kudo\”.
Nhìn Shinichi đau lòng, Shiho cũng không biết chính mình có tư vị gì, chỉ là ngay cả cô cũng cảm thấy có chút xót thương, cũng có chút đau lòng.
\”Đau lòng sao?\”
Vermouth không biết xuất hiện từ lúc nào, đã đứng phía sau Shiho âm thầm đánh giá. Nhìn bộ dáng của Shiho, ánh mắt cô nhìn bóng lưng của cậu nhóc kia quả thật có chút không đúng. Shiho cười nhạt, đau lòng thì đã sao, cũng không thể làm được gì.