BẠN ĐANG ĐỌC
Tác giả: TT
Thể loại: Song tính, cấm kỵ, anh rể × em vợ, HE, ngoại tình, sủng, cao H, Thô Tục
Trần Nam (công) × Nguyễn Bảo (thụ)
Nguyễn Bảo đơn phương mối tình đầu 2 năm, 2 năm sau mối tình đầu trở thành anh rể của cậu, những tưởng mối tình đầu chưa…
Nguyễn Mỵ ở nhà ba mẹ hết kỳ nghỉ lễ mới quay trở lại thành phố.
Cô đứng trước cửa nhà một lúc lâu, nghĩ đến giờ này có lẽ sẽ không có ai ở nhà, Nguyễn Bảo đi học, Trần Nam đã đi làm, cô mới do dự bước vào.
Nguyễn Mỵ đi thẳng vào mình, thu dọn hành lý, cô thật sự không muốn đối mặt với hai người bọn họ.
Thủ tục ly hôn thì cứ giao cho luật sư giải quyết là được.
—
Tối đến, Trần Nam về nhà, nhìn thấy Nguyễn Bảo đang ngồi trên sô pha xem tivi đợi mình, ánh mắt liền trở nên dịu dàng.
Hơn một tuần qua, Nguyễn Bảo đã bình tĩnh lại không ít, mỗi ngày cậu đều gọi về nhà cho ba mẹ, nhưng ông bà không nghe máy, nên Trần Nam khuyên cậu đừng gọi nữa, càng làm như vậy ông bà càng cảm thấy giận.
Nguyễn Bảo nghe lời, cũng không gọi nữa, Trần Nam vì không muốn cậu cứ mãi buồn bã, nên muốn kiếm việc gì đó cho cậu làm để giết thời gian.
“Anh về rồi à.” Nguyễn Bảo nghe thấy tiếng mở cửa, quay đầu nhìn thấy Trần Nam liền cười nói.
“Ừm.” Trần Nam thay giày, sau đó ngồi xuống bên cạnh cậu: “Anh có chuyện muốn nói với em.”
“Chuyện gì?” Nguyễn Bảo nghi hoặc nói.
“Không phải em có bằng tiếng Anh và tiếng Hàn sao, ở công ty anh còn thiếu một nhân viên phiên dịch, em có muốn làm không?”
“Phiên dịch?” Nguyễn Bảo có chút kinh ngạc, cậu cũng quên mất chuyện trước đó nói sẽ đi làm thêm, bây giờ nghe anh nói đến chuyện này cậu mới nhớ ra.
“Đúng vậy, anh biết em còn phải đi học, em cũng có thể làm part time.” Trần Nam vừa cởi áo khoác ngoài và cà vạt ra, vừa nói.
“Vậy em có cần đến công ty không, lỡ như em gặp chị ở công ty thì sao?” Nguyễn Bảo lo lắng nói, cậu thừa nhận cậu nhát gan, lúc này cậu không có dũng cảm đối mặt với chị mình.
Cậu cũng không biết chị đã lên thành phố chưa.
“Không cần phải đến công ty, có thể làm tại nhà, trao đổi qua email trưởng nhóm phiên dịch là được.”
Nguyễn Bảo suy nghĩ một lúc liền đồng ý, cậu cũng không biết nên làm thêm công việc gì, đúng lúc có thể thử: “Vậy, vậy em thử xem.”
“Quyết định vậy đi.” Trần Nam kéo Nguyễn Bảo ngồi dậy, đi lên cầu thang, sau đó nói: “Đi tắm với anh.”
“Em tắm rồi.”
“Tắm rồi thì tắm nữa, cả tuần qua em bỏ đói anh rồi.” Trần Nam thấp giọng nói, một tuần qua Nguyễn Bảo vẫn luôn ủ rũ, Trần Nam muốn mà cũng không làm được gì, chỉ có thể nhịn, hôm nay thật sự không nhịn được nữa.
“Anh cứ như vậy, tại anh nên chúng ta mới bị phát hiện đó.” Nguyễn Bảo nhớ lại tình hình lúc đó, cậu cũng có lỗi, nhưng mà nếu không phải người này dụ dỗ cậu, cậu cũng không nhất thời ngu ngốc mà làm chuyện đó, cho nên cứ đẩy cho anh là được!!