BẠN ĐANG ĐỌC
Tác giả: TT
Thể loại: Song tính, cấm kỵ, anh rể × em vợ, HE, ngoại tình, sủng, cao H, Thô Tục
Trần Nam (công) × Nguyễn Bảo (thụ)
Nguyễn Bảo đơn phương mối tình đầu 2 năm, 2 năm sau mối tình đầu trở thành anh rể của cậu, những tưởng mối tình đầu chưa…
Xe tới chân núi
Tất cả mọi người lần lượt xuống xe lấy hành lý trong hầm xe.
Sau đó tất cả cùng nhau đi bộ lên núi, từ chân núi đến địa điểm cắm trại cũng không xa lắm, ước chừng đi khoảng vài chục phút là tới nơi. Thời gian cũng vừa vặn, sắp xếp xong là có thể ngắm hoàng hôn.
Nguyễn Mỵ đợi Trần Nam xuống xe liền đi theo, vẫn luôn dính lấy anh không rời.
Lúc này đã đi được khoảng nửa đoạn đường, Nguyễn Mỵ đi phía sau Trần Nam, còn Nguyễn Bảo thì đi phía trước anh, Nguyễn Mỵ khẽ nắm lấy vạt áo của Trần Nam, nhẹ nhàng nói: “Em mệt quá, chúng ta nghỉ một chút đi.”
Trần Nam quay lại nhìn Nguyễn Mỵ một cái, ánh mắt sâu xa khó dò, nhìn những nhân viên nữ vẫn đi bình thường xung quanh, cũng nhìn ra suy nghĩ của cô.
Trần Nam muốn mở miệng nói gì đó, đột nhiên nhìn thấy trưởng phòng của cô đi tới phía sau, anh liền nói: “Em ở đây nghỉ ngơi với trưởng phòng đi, anh đi lên đó giúp đỡ mọi người dựng lều.”
Nói xong anh liền quay sang trưởng phòng, tỏ vẻ quan tâm nói: “Chị ở đây với cô ấy nghỉ ngơi một chút đi, không cần gấp.” Sau đó không đợi hai người phản ứng liền quay đầu rời đi.
Nguyễn Mỵ nhìn bóng lưng dần xa, thầm oán giận trong lòng.
Trần Nam đuổi kịp Nguyễn Bảo, nhìn bờ mông núng na núng nính lắc lư trước mắt, ánh mắt dần tối xuống.
Đến nơi, là một khoảng đất rộng lớn, từ đây nhìn xuống có thể nhìn rõ quang cảnh thành phố.
Trần Nam đặt đồ của mình và Nguyễn Bảo vào một gốc cây, sau đó nhân lúc không ai chú ý, kéo tay Nguyễn Bảo, lén lút rời đi.
“Anh làm gì vậy?” Nguyễn Bảo bị Trần Nam kéo đi, lo lắng quay đầu lại nhìn, sợ người nào đó phát hiện, nhưng lúc này mọi người đều đang bận rộn, không ai chú ý chuyện ở bên này.
Trần Nam kéo Nguyễn Bảo đi theo một con đường mòn đi vào rừng, anh biết đây là đường của người dân xung quanh làm để có thể đi vào rừng dễ dàng hơn.
Cảm thấy đã đi đủ xa, không nhìn thấy mọi người ngoài kia, Trần Nam dừng lại, không nói hai lời liền đè Nguyễn Bảo lên một thân cây, ngậm lấy đôi môi đỏ mọng hôn sâu.
Hai tay nhanh nhẹn cởi đồ cậu ra, rất nhanh Nguyễn Bảo đã bị cởi trần như nhộng, bị người đàn ông ôm chặt vào lòng, bờ mông căng tròn bị nhào nặn thành đủ loại hình dạng.
“Ưm… đừng… đừng như vậy mà…” Nguyễn Bảo cảm nhận da thịt của mình như có vô số con kiến đang bò qua, cơ thể trắng nõn thon thả không mảnh vải che thân bại lộ dưới ánh nắng mặt trời.
Cảm giác khoả thân ngoài trời thế này làm trong lòng Nguyễn Bảo run lên, xen lẫn giữa một chút kích thích và sợ hãi.
“Không phải bé dâm rất nứng sao, anh đi chỉ là đang thoả mãn em mà thôi.” Trần Nam để cậu đứng tựa vào thân cây, dùng một tay nâng một chân của cậu lên, nhìn nơi riêng tư lộ ra trong không trung, không ngừng run rẩy chảy nước, dương vật nhỏ đứng thẳng tiết ra một ít chất nhờn, Trần Nam lập tức ngồi xuống, gác chân cậu lên vai mình, liếm một cái lên dương vật nhỏ đã cứng rắn một cái.