Giác Chủy 【1】 – Ngươi Là Của Ta (2) – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
  •  Avatar
  • 5 lượt xem
  • 3 tháng trước

Giác Chủy 【1】 - Ngươi Là Của Ta (2)

NGƯƠI LÀ CỦA TA

Tác giả: Mir. Lương Trà (Mir.凉茶)

Edit: Chu Nhan

— — — — —

02,

Cảnh báo: OOC

Giả thiết: Sau khi Cung Nhị thông suốt, chấp niệm của hắn với Cung Môn sẽ vơi đi, dù sao hắn thật sự suýt mất đi đệ đệ, hắn không muốn đệ đệ chịu ấm ức nữa.

Lúc Cung Viễn Chủy tỉnh dậy cậu cảm nhận được hơi ấm nhè nhẹ như nắng sớm chiếu qua mặt, tiếp đó lại nhận ra bên trong hơi ấm này còn có một phần nội lực không ngừng truyền tới từ bên cạnh, cậu giật tỉnh khỏi cơn mê, chỉ cảm thấy vừa nãy còn mình còn đang nhìn cuộc sống hạnh phúc của ca ca, giờ lại phải trở về nhân gian lạnh như băng chịu khổ.

Cung Viễn Chủy nghiêng đầu, nằm bên cạnh là ca ca của cậu, cho dù chỉ là nghỉ ngơi một lát hắn vẫn nắm chặt tay đệ đệ, nội lực truyền vào người Cung Viễn Chủy. \”Ca ca——\” Giọng của cậu nhỏ như muỗi, khàn đặc vô cùng, bất cứ ai mê man mấy ngày liền không một giọt nước vào bụng đều sẽ như thế, chỉ là tiểu cung chủ vẫn thấy hơi buồn khi nghe được giọng mình, khó nghe như vậy, ca ca sẽ thích sao?

Không cho cậu thời gian rối rắm, Cung Thượng Giác vừa nghe được tiếng ca ca đó đã giật tỉnh, thấy đệ đệ đang mỉm cười nhìn mình, hắn siết tay cậu, bàn tay được hắn ủ ấm cũng đáp lại, nói cho hắn biết đây không phải là mơ, \”Viễn Chủy!\” Mắt hắn ứa ra nước, cẩn thận ôm đệ đệ, \”Ca ca, đệ muốn uống nước.\”

Không ai nhắc tới ngày tết Nguyên Tiêu ấy, ca ca là trong lòng có thẹn, không biết phải giải thích thế nào, đệ đệ là muốn buông xuống thành toàn hạnh phúc cho ca ca.

Đối mặt với sự ỷ lại như trước của đệ đệ, Cung Thượng Giác lấy làm mừng, hắn cẩn thận đỡ người trong lòng tựa vào đầu giường, còn tri kỷ lót đệm, rồi mới đi rót nước, rót xong lại thấy nhạt, lấy mật bách hoa ra pha một chén nước mật bưng tới, cẩn thận đút Cung Viễn Chủy vài hớp.

\”Còn muốn uống nữa không?\” Thấy Viễn Chủy chỉ uống vài hớp đã thôi, Cung Thượng Giác dịu giọng hỏi, \”Không uống, no rồi.\” Bị câu trả lời trẻ con này chọc cho cười cong mắt, Cung Thượng Giác cầm chén nước, uống hết chỗ còn lại.

\”Kìa, ca ca, đó là nước đệ uống.\” Cung Viễn Chủy không nhấc nổi tay, chỉ thấy xấu hổ, cậu chưa từng uống chung chén với ca ca.

\”Có gì đâu, ca ca thích uống.\” Ba ngày nay Cung Thượng Giác đã suy xét rõ tâm ý dành cho Viễn Chủy, muốn bồi thường đệ đệ, nhưng nghĩ mãi hắn mới phát hiện Viễn Chủy của hắn luôn thấy bất an, mà ngọn nguồn của sự bất an đó là người huynh trưởng này, thế nên hắn phải mở lời nhiều hơn, để Viễn Chủy biết tâm ý của hắn.

Cung Viễn Chủy bị câu nói này làm cho đỏ mặt, nhưng khi cậu nhớ tới hình ảnh trong mơ, ánh sáng vừa lóe lên trong mắt lại tối xuống, \”Ca ca, mấy ngày nay huynh luôn chăm sóc đệ à, Thượng Quan cô nương không giận đó chứ?\”

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.