Giác Chủy 【1】 – Nếu Như Cung Viễn Chủy Tự Giải Huyệt Đạo (2) – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
  •  Avatar
  • 6 lượt xem
  • 3 tháng trước

Giác Chủy 【1】 - Nếu Như Cung Viễn Chủy Tự Giải Huyệt Đạo (2)

NẾU NHƯ CUNG VIỄN CHỦY TỰ GIẢI HUYỆT ĐẠO

Tác giả: Hạ An. (夏安。)

Edit: Chu Nhan

— — — — —

02,

Cảnh báo: OOC, không thân thiện với hội vai chính, đặc biệt là Kim Phồn!

Bên trong y quán bóng người vội vã, không khí ngưng đọng, một lão y sư nhíu mày: \”Tâm mạch bị thương lúc trước của tiểu chủ nhân còn chưa lành, lần này kinh mạch lại bị hao tổn, nội lực rối loạn, phế phủ bị thương, còn có mấy đoạn gân mạch xương ngực bị gãy, cần phải nối lại.\”

Mặt của Cung Thượng Giác trắng bệch, trong lúc nhất thời không thể phân rõ sắc mặt của hắn và Cung Viễn Chủy ai tệ hơn ai: \”Vậy nối đi.\”

Lão y sư cũng là nhìn bọn họ lớn lên, không bảo hắn tránh né, lần này hắn có mặt cũng tốt, bèn nói tiếp: \”Thuốc tê không có tác dụng với tiểu chủ nhân, cho dù hôn mê cơ thể cũng sẽ có phản ứng với đau đớn, xin công tử hãy giữ chặt tiểu chủ nhân.\”

Cung Viễn Chủy mê man, lông mày cau lại vì đau đớn, lông mi run rẩy, yếu ớt không thôi. Lột lớp áo trước ngực ra, trên bộ ngực gầy gò của thiếu niên có vài chỗ hõm xuống, thắm màu đỏ tươi, lão y sư cầm dụng cụ, ra tay thoăn thoắt.

Người Cung Viễn Chủy giật nảy lên, hai tay Cung Thượng Giác ghì chặt lại, Cung Viễn Chủy không giãy ra được, nhắm mắt cắn chặt môi, một lát sau máu ứa ra.

Con ngươi của Cung Thượng Giác co lại, cúi người áp sát, thế chỗ đôi môi bị Cung Viễn Chủy cắn rách. Khi Cung Viễn Chủy lại muốn dùng sức liền chạm vào hắn, trong vô thức cậu nhả ra. Một tiếng nức nở đau đớn rỉ ra, gân xanh trên cổ, trên trán, mí mắt ẩn hiện, mồ hôi ướt đẫm.

Cung Thượng Giác thoáng chốc đỏ mắt.

Lão y sư mặt không biến sắc, tay không dừng lại, trong phòng toàn mùi máu tươi, mãi đến sau nửa đêm mới dần thu tay, người trong phòng đều thầm thở phào một hơi.

Cung Thượng Giác giúp đệ đệ tắm rửa sạch sẽ, thấy Cung Viễn Chủy đã chìm vào cơn mê, lại nhẹ nhàng lau đi lớp mồ hôi mỏng trên trán cậu. Lần thứ hai, đệ đệ ở trước mắt hắn bị thương.

\”Phái người bao vây y quán, bất cứ ai cũng không được ra vào. Ngươi bảo vệ tốt nơi này, chờ ta trở về.\”

\”Dạ.\” Kim Phục lộ ra vẻ nghiêm túc.

\”Ầm!\” Cửa chính của Vũ Cung bị một kiếm bổ ra, một đội thị vệ Hoàng Ngọc cầm kiếm đứng ở trong, sẵn sàng nghênh địch.

Cung Thượng Giác chậm rãi bước vào, thị vệ Hoàng Ngọc từng bước lui về sau, giằng co với hắn.

\”Tránh ra.\” Cung Thượng Giác lạnh lùng bảo, không có quá nhiều cảm xúc lại khiến lòng người không khỏi ớn lạnh.

Các thị vệ nắm chặt thanh kiếm trong tay, \”Lệnh của trưởng lão, không dám không nghe.\”

Cung Thượng Giác nhìn về Nguyệt trưởng lão đứng đằng sau bọn họ: \”Thị vệ Hoàng Ngọc bồi dưỡng không dễ, không nên vì hắn hao tổn ở đây.\” Ý muốn nói, không cần nói cũng biết.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.