LÀM CÁCH NÀO DỖ ĐỆ ĐỆ YANDERE VUI VẺ
Tác giả: Esther
Nguồn: qihe3196
Thể loại: đồng nhân Vân Chi Vũ, Cung Thượng Giác x Cung Viễn Chủy
Tình trạng: Hoàn
Edit: Chu Nhan
— — — — —
Cảnh báo: OOC
—
Cung Viễn Chủy: Không nhịn được nữa, độc chết cho xong!
\”Viễn Chủy?\” Cung Thượng Giác để chén thuốc xuống, ngoái lại nhìn mới phát hiện Cung Viễn Chủy đã rời đi.
\”Giác công tử.\” Thượng Quan Thiển yếu ớt gọi hắn.
Cung Thượng Giác nói với cái giọng thản nhiên, đứng dậy rời đi: \”Ta còn có việc, đi trước, cô cứ nghỉ ngơi cho tốt.\”
Cung Viễn Chủy ngồi trong phòng, uống rượu một mình. Lồng ngực như bị một cục bông nhét vào, ngột ngạt đến không thở được. Vết thương trên người Thượng Quan Thiển nhìn như nghiêm trọng, nhưng toàn là thương ngoài da. Ca ca thậm chí cả thuốc cũng chưa cho cô ta dùng!
Cậu nện chén rượu trong tay xuống bàn, phát ra tiếng cạch. Cung Thượng Giác một chân đã bước qua cửa, đương nhiên thấy rõ vẻ mặt tức tối của cậu. Hắn chậm rãi đi tới, ngồi xuống.
\”Sao lại uống rượu một mình?\”
\”Uống rượu đương nhiên phải một mình, đâu phải thuốc còn cần người ta đút.\” Cung Viễn Chủy vốn đang cúi đầu, lén ngước lên liếc nhìn Cung Thượng Giác.
Trên mặt Cung Thượng Giác lộ ra ý cười, chế nhạo bảo: \”Bực thế à?\”
Cung Viễn Chủy ngẩng lên nhìn hắn, muốn nói lại thôi. Cậu muốn hỏi ca ca nhân từ với Thượng Quan Thiển rốt cuộc là vì sao. Thật sự là lạt mềm buộc chặt, hay là cái cớ vì ca ca không nỡ. Cậu im lặng không nói. Cung Thượng Giác cầm bình rượu lên rót một chén, sau đó đưa tới bên môi Cung Viễn Chủy. Cung Viễn Chủy khó hiểu nhìn hắn.
\”Dù là uống rượu, ca ca cũng có thể đút đệ.\” Hắn lộ ra nét dịu dàng.
Cung Viễn Chủy nghe được lời này, đắc ý nhếch khóe môi, nụ cười lan ra trong mắt.
Nhưng niềm vui chỉ tới trong nhất thời, khi Cung Viễn Chủy nhìn thấy Thượng Quan Thiển lại bê cái bộ dáng đáng thương đi tìm Cung Thượng Giác, cơn nghiện của cậu tái phát. Đương nhiên, là nghiện hạ độc cho người khác. Cậu im lặng chờ cô ta bước ra khỏi phòng Cung Thượng Giác.
\”Thượng Quan cô nương, sức khỏe không tốt thì đừng đi lung tung, tĩnh dưỡng quan trọng hơn.\” Mặc dù Cung Viễn Chủy đã kìm nén sát ý, nhưng nghe kiểu gì cũng thấy lời cậu nói ra như một chiếc móc bôi độc.
Thượng Quan Thiển đỏ mắt, nhìn Cung Viễn Chủy: \”Chủy công tử, ta chỉ là muốn gặp Giác công tử, ta là vị hôn thê của hắn, không thể gặp hắn một lát sao?\”