Giác Chủy 【1】 – 42. Làm Cách Nào Khiến Ca Ca Thâm Hiểm Thừa Nhận Yêu Đệ Đệ Nhất – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
  •  Avatar
  • 6 lượt xem
  • 3 tháng trước

Giác Chủy 【1】 - 42. Làm Cách Nào Khiến Ca Ca Thâm Hiểm Thừa Nhận Yêu Đệ Đệ Nhất

LÀM CÁCH NÀO KHIẾN CA CA THÂM HIỂM THỪA NHẬN YÊU ĐỆ ĐỆ NHẤT

Tác giả: Esther

Nguồn: qihe3196

Thể loại: đồng nhân Vân Chi Vũ, Cung Thượng Giác x Cung Viễn Chủy

Tình trạng: Hoàn

Edit: Chu Nhan

— — — — —

Cảnh báo: OOC

Cung Thượng Giác đứng ngoài cửa, trong lòng ôm chiếc đèn lồng Cung Viễn Chủy vừa làm.

Lúc mới mất đi mẫu thân và Lãng, hắn ngày ngày như cái xác không hồn. Sau đó Viễn Chủy xuất hiện, Viễn Chủy không có cha mẹ, yếu ớt đáng thương như vậy, cần được bảo vệ như vậy. Từ khi có Viễn Chủy, mọi người nhắc tới đệ đệ của hắn, chính là Cung Viễn Chủy. Dần dà, hắn cũng quên mất Lãng mới là đệ đệ thật sự của mình. Mỗi khi vô ý gọi Viễn Chủy là đệ đệ, hắn sẽ nhớ tới lời mình từng hứa với Lãng: Hắn chỉ có thể có một người đệ đệ là Lãng.

Cung Thượng Giác nhẹ nhàng dùng tay vuốt ve chiếc đèn lồng. Từ khi Viễn Chủy bởi vì động vào đèn lồng cũ của Lãng mà bị hắn mắng, mỗi năm đệ ấy đều sẽ làm một chiếc đèn mới. Người hắn tự tay dẫn về nhà, hắn sao có thể không quan tâm chứ? Hắn có nghe được câu \”Áo mới vẫn hơn, người xưa vẫn tốt\”, tự nhiên cũng nghe được Viễn Chủy nói mình không phải quần áo. Tay của Viễn Chủy không phải đào thảo dược bị thương, mà là lúc làm đèn bị sợi tre cắt trúng. Hắn biết, hắn biết cả.

Cung Thượng Giác không có cách nào. Hắn sợ, sợ mình có Viễn Chủy rồi sẽ chậm rãi quên hết tất cả những hồi ức về mẫu thân và Lãng. Thế nên hắn phải luôn nhắc nhở mình, Viễn Chủy không phải Lãng. Phải dốc hết tất cả bảo vệ Viễn Chủy, lại không thể để Viễn Chủy trở thành đệ đệ yêu nhất.

Hắn vẫn cảm thấy mình làm rất tốt, cho đến tối nay, hắn tự tay làm Viễn Chủy bị thương. Viễn Chủy là hắn ôm vào phòng, máu đệ ấy ói ra bắn lên mặt hắn. Hắn chưa bao giờ cảm thấy máu có thể nóng đến vậy, nóng phỏng người. Lúc Viễn Chủy sắp mất đi ý thức vẫn lẩm bẩm trong cháo có độc, nhưng hắn khi đó hoảng sợ, chỉ biết rơi nước mắt, một câu cũng không nói nên lời.

Trong đầu hắn toàn là, người hắn tự tay nuôi lớn bị hắn đả thương, nếu thật sự mất đi tính mạng, vậy hắn phải làm sao đây? Viễn Chủy còn chưa cập nhược quán, hắn còn chưa buộc tóc đeo quan cho đệ ấy.

Nghĩ đến đây, Cung Thượng Giác cảm thấy trái tim mình đau nhói, xoắn lại với ngũ tạng lục phủ. Hắn duỗi tay bấu chặt ngực, hơi thở dồn dập, nước mắt không ngừng rơi.

\”Viễn Chủy Viễn Chủy, nhất định phải sống, ca ca sợ.\” Cung Thượng Giác khàn giọng nỉ non, thần kinh căng chặt, không cho mình sụp đổ.

Cửa phòng mở ra, đại phu ở trong chạy ra, quỳ gối trước mặt Cung Thượng Giác: \”Giác công tử, tâm mạch của công tử quá yếu, cần nội lực bảo vệ.\”

Cung Thượng Giác giơ tay lên lau nước mắt trên mặt, đứng dậy vào phòng.

Cung Viễn Chủy vẫn chưa tỉnh, nằm im lặng, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy. Cung Thượng Giác tới bên giường cậu ngồi xuống, bảo đại phu lui ra hết. Hắn nắm lấy tay Cung Viễn Chủy, nhìn vết thương trên ngón tay cậu, lại rơi lệ: \”Viễn Chủy, ca ca sợ, đệ mau tỉnh lại đi.\”

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.