BẠN ĐANG ĐỌC
\”Sao mẹ lại đem cái thứ dơ bẩn này về chứ? Nhà mình thiếu gì người hầu đâu?\”
________
\”Đừng quá ảo tưởng vị trí của mình, cậu nên nhớ cậu chỉ là một thăng hầu hèn mọn được mẹ tôi cứu mạng thôi\”
________
\”Sao vậy? Nếu không chịu được nữa thì đồng ý l…
#boylove
#fourthnattawat
#geminifourth
#gemininorawit
\”Sao mẹ lại đem cái thứ dơ bẩn này về chứ? Nhà mình thiếu gì người hầu đâu?\”
Cậu bé 7 tuổi bất mãn nhìn con người quần áo rách rưới và mặt mũi lấm lem trước mặt mình, bà cau mày lại rồi nói với cậu con trai khó chiều của mình
\”Mẹ muốn đem ai về là quyền của mẹ, con đừng có kiêu ngạo như vậy nữa. Thằng bé cũng chỉ giúp việc cho nhà mình thôi mà\”
\”Nhưng con không thích người bẩn thỉu như nó!!\”
Gemini hét lớn rồi chạy nhanh lên phòng, em tủi thân mà òa khóc. Bà thấy vậy cúi xuống lau nước mắt cho em rồi nhẹ nhàng dỗ dành
\”Ta xin lỗi thay nó nha. Từ nhỏ tính cách nó đã vậy rồi, con đừng lo ta sẽ bảo vệ con\”
Em gật đầu rồi gạt đi những giọt nước mắt trên má mình, bà mỉm cười rồi nói
\”Bác Plin, giúp tôi tắm rửa cho thằng bé nha\”
Một người phụ nữ trung niên chạy tới nhìn em rồi mỉm cười phúc hậu, Fourth vẫn e dè chỉ dám núp sau lưng phu nhân và ngó cái đầu đã bị mái tóc dài kia che khuất mắt ra quan sát tình hình
\”Bé con, ra đây với bác nào\”
Bà Plin dơ tay ra ngỏ ý muốn nắm tay em, Fourth ngước mặt nhìn lên phu nhân, thấy bà gật đầu nhẹ một cái em mới dám nắm lại tay người kia
\”Ta là Plin, còn con?\”
\”Dạ.. Fourth.. Fourth Nattawat Jirochtikul a\”
Em ấp úng lên tiếng, bác Plin dẫn em đến một căn phòng đã được chuẩn bị nước ấm từ trước. Bà nhẹ nhàng tắm rửa cho em, còn em thì ngồi co lại. Lúc này bả lên tiếng phá tan bầu không khí ngột ngạt
\”Con trai, con yên tâm. Ở đây sẽ không ai có thể bắt nạt hay làm hại đến con đâu\”
Em hơi nghiêng nhẹ đầu nhìn bà, bà vừa gội đầu cho em vừa nói tiếp
\”Ta sẽ bảo vệ con hết sức có thể, ta hứa đó\”
Em nghe vậy, môi bất giác cong lên. Đã bao nhiêu năm rồi em chưa từng được nghe những lời hỏi han động viên như này rồi nhỉ? Kể từ khi ba mẹ bỏ em đi, em luôn phải sống chui sống rủi ở những khu ổ chuột hay thậm chí là phải ngủ ngoài đường
Tưởng rằng cuộc sống của em sẽ mãi mãi đắm chìm trong sự tăm tối đó nhưng may mắn là có phu nhân tình cờ đi ngang qua, bà đã cảm thấy rất xót xa khi chứng kiến một đứa nhỏ chỉ mới ngang tuổi con mình phải chịu đựng những nỗi đau đó.
_____________________
Năm em lên 16 tuổi, anh ở tuổi 18
Em đã dần cảm nhận được tình cảm của mình dành cho cậu chủ nhưng sao em có thể với tới cậu đây? Cậu luôn chán ghét và chỉ coi em như một kẻ ăn bám, hám tiền. Nếu không có phu nhân có lẽ em đã bị chính người mình yêu đuổi đi rồi
\”Fourth, lại đây ta có đôi lời muốn căn dặn\”
Phu nhân Titicharoenrak mỉm cười nhẹ vẫy em lại phía bà, em đang lau chùi những chai rượu trên kệ cũng ngưng lại hết. Em đi tới trước mặt phu nhân, cúi nhẹ đầu tỏ lòng biết ơn