Thang máy lặng lẽ hạ xuống, Gemini âm thầm tính toán độ sâu. Một trăm mét, hai trăm mét, ba trăm mét… Nhiệt độ xung quanh ngày càng tăng, báo hiệu họ đang tiến gần hơn đến dòng dung nham ngầm. Một hành động điên rồ nhưng kích thích đến tột cùng.
Gemini tựa hờ hững vào vách thang máy, dáng vẻ như không đứng vững. Bandner vô thức hỏi:
\”Cậu ổn chứ?\”
\”Không sao.\” Gemini đưa tay lau lớp mồ hôi mỏng trên trán, hơi thở có phần nặng nề vì nóng.
Người quản lý liếc nhìn mọi người ai nấy cũng ướt đẫm mồ hôi, định buông lời chế nhạo nhưng ngay khoảnh khắc đó lại chợt khựng lại. Đẹp trai, đẹp gái đến mức nhếch nhác cũng vẫn toát lên khí chất.
Ghen tị, tại sao ông trời lại bất công như vậy? Đã ban cho họ gương mặt hoàn mỹ, lại còn thêm dáng vóc chẳng chê vào đâu được.
Bắt gặp ánh mắt sắc bén Gemini lia tới, quản lý lập tức hoảng hồn, vội đè nén sự đố kỵ, đổi sang nụ cười lấy lòng:
\”Thành chủ của chúng tôi yêu thích sự sôi động, tin rằng nhiệt độ có thể khuếch đại cảm giác và kích thích bản năng con người. Vì thế, thành phố Dục Vọng được xây dựng dưới lòng đất, nơi dòng dung nham đỏ rực chảy ngang qua, khơi gợi những xúc cảm nguyên thủy nhất trong lòng người.\”
\”Có đảm bảo an toàn không?\” Milk chất vấn, giọng điệu như một hải tặc từng vào sinh ra tử, sống trên lưỡi dao.
\”Ngài yên tâm, hoàn toàn an toàn. Các công trình dưới lòng đất đã được gia cố nhiều lần, khoảng cách đến tầng dung nham vẫn còn xa. Dung nham nhìn thấy trong thành phố thực chất được dẫn vào. Thành chủ của chúng tôi quanh năm sống tại đây, lẽ nào không đảm bảo an ninh vững chắc? Xin cứ yên tâm, bệ hạ, hãy thả lỏng và tận hưởng thiên đường khoái lạc này. Bất kể ngài mong muốn điều gì, chúng tôi đều có thể đáp ứng.\”
Milk lúc này mới tạm an lòng: \”Ồ, vậy sàn giao dịch ở đâu?\”
Quản lý hơi nheo mắt, dò hỏi: \”Bệ hạ định mua thứ gì sao?\”
Milk mỉm cười nhàn nhạt: \”Ngươi cần biết sao?\”
Quản lý lập tức tái mặt, vội xua tay: \”Không, không, tôi không tò mò!\” Trong lòng thì muốn tự vả miệng. Lắm lời làm gì cơ chứ! \”Sàn giao dịch nằm ở cuối hành lang. Nghe nói ở đó có thể mua được mọi thứ.\”
\”Nghe nói?\” Papang nhướng mày, ánh mắt thoáng ý cười.
Quản lý lau mồ hôi, suýt nữa bóc trọc cả sống mũi vì căng thẳng: \”Tôi chỉ là quản lý nhỏ, không có tư cách vào trong. Nhưng tôi biết, nơi đó có tất cả. Có thể giao dịch bằng vàng bạc, cũng có thể trao đổi vật phẩm. Hình thức nào cũng được đáp ứng.\”
Milk cười khẽ: \”Làm quản lý thật không dễ dàng, ngày ngày làm việc ở đây mà chẳng thể vào đó mở mang tầm mắt.\”
Lời này chạm đúng nỗi lòng quản lý. Cô ta cười khổ: \”Còn cách nào khác? Ở đây, cấp bậc phân định nghiêm ngặt.\”
Từ những ánh mắt áp lực khi đi qua đám đông bên ngoài, cho đến việc dồn ép quản lý khi thang máy hạ xuống—mọi thứ đều nhằm tạo ra một không khí uy nghiêm, khiến bất cứ ai cũng phải e dè. Gemini cho rằng, chỉ như vậy mới có thể nhanh chóng thu hút sự chú ý của thành chủ. Và quả nhiên, kẻ tưởng chừng an toàn như Rennie lại bị chọn đi gặp thành chủ, còn Bandner, người luôn cẩn trọng, lại chẳng hề hấn gì.