[Geminifourth] Tư Ngoan Của Cậu Hai Trương~ – Chap 80: Tổn thương – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​

[Geminifourth] Tư Ngoan Của Cậu Hai Trương~ - Chap 80: Tổn thương

Hôm nay Nhật Tư có vẻ lạ lạ, cảm giác như cậu hai lại làm sai gì đó nữa rồi.

Trương Ngọc Song Tử đúng thật là, đi làm tận hai tuần vẫn chưa về, mặt mũi ở đâu chẳng thấy, chỉ thấy vài bức thư được gửi về đều đặn để dỗ Nhật Tư.

Nhưng mà em Tư có biết đọc chữ đâu chứ, cậu chỉ qua loa viết vài cái cho xong chuyện, chớ có nhớ nhung gì em đâu.

\”…\” – Tư im lặng nhìn vài bức thư để lung tung trên bàn, tay còn xoa một bức vẫn chưa được mở, còn rất mới. Em gục đầu xuống, môi mím chặt lại, bấu nhăn nhúm tờ giấy đầy chữ bên trong nhưng chẳng thể đọc được.

Em Tư dễ khóc lắm, chỉ cần không có cậu một ngày thôi đã oà khóc lên vì nhớ rồi. Tư lẳng lặng đặt tờ giấy lên bàn, rời khỏi ghế rồi quay lưng rời đi.

Châu Anh đã chập chững biết đi, từ lúc cậu hai rời nhà tới giờ vẫn chưa được thấy cảnh con đi từng bước. Tư ngồi xổm xuống, dang hai tay đón con tới: \”Châu Anh, tới đây với mẹ~\”

Gái cưng thấy mẹ thì cười toe toét, nó buông tay bà nó ra, vội đi mấy bước đến chỗ mẹ nó. Từng bước chân đi còn vụng về, đôi khi loạng choạng vì quá nhanh.

\”Ma..ma~\” – Châu Anh đi tới sà vào lòng em, khúc khích cười vì vui.

Tư tủm tỉm vuốt má con, khom người xuống hôn má con một cái: \”Châu Anh ơi, con có nhớ cha hong?\”

Châu Anh cười hì hì, gật đầu bảo có: \”Da~ da~\”

Má hai tiến tới huơ cây quạt quạt cho hai mẹ con, má cười: \”Cha con bận rộn quá nhỉ, hai tuần nay không thấy mặt đâu, không biết làm gì ở trển nữa..\”

Tư nghe thế mặt liền buồn hiu, em cụp mắt xuống, môi mím lại kiềm khóc. Bà Trương thấy vậy liền an ủi: \”Thôi, con đừng khóc. Có gì má kêu người lái xe chở con với con con lên trển gặp cha nó cho đỡ nhớ he!\”

Tư ngạc nhiên ngước lên nhìn má, ngập ngừng hỏi: \”Má..má nói..dì..ạ?\”

\”Má nói má kêu mấy thằng nô chở con với Châu Anh lên kho thóc ở Sài Gòn để gặp thằng Song Tử..\”

Tư nghe thế thì vui lắm, vội ẫm con lên khoe: \”Châu Anh à, con sắp được gặp cha rồi đó~\”

Châu Anh có hiểu gì đâu, mà nó thấy mẹ cười liền cười theo: \”Oá~ hí hí~\”

Vì không đợi được lúc gặp chồng Tư đã nằn nặc đòi lên trển trong trưa. Bà Trương cũng đành chiều theo ý em, bà chuẩn bị đồ đạc cho cháu gái, đi theo Nhật Tư có gì chăm con cho hai vợ chồng nó nói chuyện với nhau.

Mất mấy giờ đồng hồ mới lên được tới kho thóc mới. Từ ngoài xe nhìn vào đã thấy rõ cậu hai đang làm việc bận rộn bên trong, mồ hôi ướt cả áo trắng. Tư ẫm con gái trên tay, đứa nhỏ vì đi đường xa đã sớm ngủ một giấc rồi.

Tư cùng má ra khỏi xe, từ từ di chuyển vào trong lúc mọi người đang bận rộn. Kho thóc bên trong nhiều người dữ lắm, nhìn không ra ai là ai hết. Nhưng mà cậu hai cao to, điển trai nhất ở đấy, nhìn một phát là biết ngay. Tư ngại ngùng đứng một chỗ, má đứng cạnh thấy vậy thì kêu: \”Con ngại cái gì, đến đó với Song Tử đi..\”

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.