[Geminifourth] Tư Ngoan Của Cậu Hai Trương~ – Chap 41: Bạn mới – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​

[Geminifourth] Tư Ngoan Của Cậu Hai Trương~ - Chap 41: Bạn mới

Tối hôm đó cậu hai từ bên nhà Tư về, Di Minh và má đứng trước cửa đợi cậu. Cậu hai vừa nhìn là biết sắp có chuyện.

Bà Trương hậm hực tiến đến, vỗ cái chát vào vai cậu: \”Cậu đừng tưởng tui không dám làm gì cậu nhé. Cậu đi đâu từ sáng giờ mới về, hả!\”

\”Con đi chơi.. sao tự nhiên má đánh con?\” – Cậu hai xoa chỗ bị má đánh, phụng phịu.

Bà Trương hừ một cái, bảo: \”Cậu đi từ sáng đến tối mới vác cái mặt về, để con bé Di Minh ở nhà một mình, cậu không lo sao!\”

Cậu hai phô cái mặt lạnh tanh, đáp: \”Thì sao? Nó thì liên quan gì đến con?\”

\”Ơi là trời, cái thằng này. Cậu biết chiều nay, lúc mà cậu còn vui vẻ chơi ở bên ngoài, thì con bé đã bị một thằng nhóc đến làm loạn không!\” – Má ấn thái dương, bảo.

Di Minh kéo cánh tay của bà, nhẹ nhàng bảo: \”Má..con không sao, chỉ là bị xây xát nhẹ…\”

Cậu hai mặt không biến sắc, má cậu thấy vậy liền phát bực: \”Ô hay, cậu không lo à?\”

\”Lo cái gì mới được má?\” – Cậu ung dung hỏi.

\”Cái thằng đó có thù quán với cậu, giờ nó đến kiếm vợ cậu, cậu không lo cho con bé thì lo cho ai?\”

\”Vợ con? Con có vợ khi nào? Má có thể nào dừng ngay cái chuyện gán ghép vợ chồng được không? Con không ý kiến gì với chuyện này, nhưng hình như thoả thuận của con má chưa từng để tâm thì phải..\” – Trương Ngọc nhíu mày, bực mình.

Bà Trương khựng lại, nhìn qua Di Minh như thể đang hỏi cô chuyện thoả thuận của cậu là như thế nào. Cậu hai hít sâu một hơi, bảo: \”Má, chuyện xưng hô vợ chồng không cần thiết. Tuyệt đối không gọi mợ, gọi chồng bừa bãi. Con đồng ý chuyện này là phước phần rồi, đừng bắt con phải làm ra dáng vẻ một người chồng mẫu mực. Con không có tình cảm với cô ta, đừng làm như con yêu cô ta!\”

\”Song Tử! Cậu nói như vậy được hay sao? Dù gì cũng sẽ cưới nhau, gọi nhau tiếng cậu mợ đâu có khó?\”

\”Đừng ép buộc con. Chuyện cưới xin, chỉ cần con không đồng ý, má chẳng thể làm gì được đâu!\” – Cậu hai nói xong liền rời đi.

Di Minh buồn bã trông thấy, bà Trương thở dài, không nói được cậu đành đi vô trong nhà. Di Minh đi theo bà, vì trời tối nên sẽ ngủ lại bên đây. Bà Trương vẫn không chịu từ bỏ, tối hôm đó bà gõ cửa phòng cậu hai, muốn cậu cho Di Minh ngủ cùng.

Trương Ngọc tính cọc cằn có rõ, cậu mở cửa, mặt âm u, trông rất quạo: \”Má, đừng phiền con!\”

\”Cậu cho nó ngủ cùng đi. Tối hôm nay thôi!\” – Bà Trương vỗ vai cậu, bảo.

\”Còn nhiều phòng khác, làm sao phải là phòng con?\” – Trương Ngọc như muốn đánh người tới nơi.

\”..tui thích, tui muốn cậu ngủ cùng nó!\”

\”Điên thật mà..-\” – Cậu hai vò đầu, cơn giận bây giờ chẳng thể nào nguôi.

Di Minh ôm gối đứng một góc, ánh mắt trông chờ nhìn cậu. Cô thích cậu, được ngủ cùng cậu còn gì vui bằng.

\”Cậu hai..em sẽ không làm gì đâu..cậu đừng lo…\”

Trương Ngọc nghiến răng: \”Câu đó tao nói mới phải đấy. Tao chưa đánh chết mày, đã là phước rồi. Đừng tưởng bở, hai má con mấy người tự đi mà ngủ với nhau. Phòng tôi, chỉ vợ tôi mới được vào!\”

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.