TÌNH TIẾT VÀ NHÂN VẬT TRONG TRUYỆN LÀ HƯ CẤU, KHÔNG GÁN GHÉP LÊN NGƯỜI THẬT
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Tại bệnh viện.
– “Fourth, cố gắng một chút!” – Gemini lo lắng, mồ hôi chảy ròng ròng.
– “Đau quá! Đều tại cái đồ nhà anh, nỗi đau này đáng lẽ anh phải chịu đựng chứ! A…”
– “Cố rặn thêm chút nữa, tôi thấy đầu em bé rồi!” – bác sĩ kiên nhẫn nói.
– “Aaa…”
– “Á… aaaa”
– Ra rồi! Ra rồi… Là một bé… gái! – Bác sĩ cẩn thận giao đứa bé cho y tá.
Em khi nhìn thấy con được y tá bế, mới nhẹ nhàng mỉm cười, nhắm mắt.
– “Fourth? Tỉnh dậy đi, xem con gái của chúng ta này!” – Gemini vỗ má em.
– “Anh yên tâm. Cậu ấy không sao đâu, chỉ là mệt mỏi quá thôi!” – Bác sĩ mỉm cười.
– “Oh, cảm ơn bác sĩ!”
…
– “Daddy! Con muốn gặp baba và em!”
Từ ngoài vọng vào tiếng nói của Gun. Cậu bé nhanh chân chạy đến cạnh cha.
– “Daddy, baba đang nghỉ ngơi sao?”
– “Đúng vậy, con không được làm phiền baba nghỉ ngơi. Lát nữa khi em bé tắm rửa xong, daddy sẽ cho con nhìn mặt em bé, được không?” – Gemini bế cậu lên.
– “Được, được a…”
Ở ngoài cửa, nhà Mark Pakin mang một túi quà lớn đi vào. Còn có cậu bé Tin nép sau lưng của Ohm.
– “Tin, cậu tới à?” – Gun đẩy cha ra, chạy tới nắm tay cậu bé.
– “Đúng là!” – Gemini lắc đầu.
– “Hai người ngồi đi, Fourth vẫn chưa tỉnh!”
– “Không sao, chúng tôi tới tặng chút quà rồi về!” – Mark cười.
Nói rồi anh đặt mấy túi quà xuống bàn, vỗ vai Gemink.
– “Chúc mừng! Bây giờ chúng tôi có việc phải đi. Lúc khác sẽ tới thăm Fourth!”
– “Được! Tạm biệt.”
Ohm xoa đầu Gun.
– “Gungun, hôm khác bác sẽ dẫn Tintin đến chơi với con nha!”
– “Vâng ạ! Tạm biệt Tin nha”
– “Hẹn gặp lại cậu nha Gun”
Tin mỉm cười, sau đó rời khỏi.
– “Daddy? Sau này chắc chắn con phải lấy được Tin về làm vợ!”
– “Nếu con đủ bản lĩnh!”
– “Daddy đừng coi thường con chứ!”
Nữ y tá bước vào, trên tay đang bế em bé.
– “Ngài Norawit cô bé đã được tắm rửa. Bây giờ giao lại cho người nhà chăm sóc”
– “Được được!”
Hắn khó khăn bế lấy con gái. Người vẫn còn run run, chỉ sợ làm té con.
– “Daddy, người bế em kiểu gì vậy?”
– “Tiểu quỷ nghịch ngợm! Ta đâu có rành về chuyện này chứ!”
– “Aiya! Cho con xem mặt em đi daddy”
Hắn ngồi xuống ghế, để cậu bé nhìn thấy em rõ hơn.
– “Sao em ấy bé vậy daddy? Còn đỏ nữa”
– “Ta không biết, lát nữa hỏi baba!”
– “Tên của em là Min Ratchafa Titicharoenrak, được không daddy?”
– “Được, hay lắm!”
Fourth nằm trên giường nhăn mày. Hai cha con này, nói chuyện sao lại to đến vậy? Làm em không nghỉ ngơi được.
– “Ồn quá đi!”
– “A, baba tỉnh rồi, baba tỉnh rồi. Người làm gun lo muốn chết!” – Cậu bé tinh nghịch sà vào lòng em.
– “Con học thói nịnh hót từ bao giờ vậy hả!” – Fourth bẹo má cậu bé.
Gun trao em bé cho Fourth.
– “Con bé tên là Min Ratchafa Titicharoenrak! Em thấy tên này có được không?”
– “Hay lắm, là anh đặt hả?”
– “Là Gun đặt nè baba!”
– “Giỏi lắm, con có thích em bé không?” – em hỏi…
– “Đương nhiên là có rồi, sau này lớn con sẽ bảo vệ em thật tốt!”
Em bé Min như hiểu được, ở trong lòng Fourth liền mỉm cười.
Từ nay, gia đình nhà Titicharoenrak, một nhà bốn người chắc chắn sẽ rất hạnh phúc.
— Hết —