[Futa] [Bhtt] Nàng Vợ Nhỏ Lại Bị Cô Ăn Nữa Rồi – Chương 50: Khám Thai – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​

[Futa] [Bhtt] Nàng Vợ Nhỏ Lại Bị Cô Ăn Nữa Rồi - Chương 50: Khám Thai

LƯU Ý: Tính ra chương 49 là end chính văn và không có ngoại truyện hay gì hết nhm admin thấy hụt hẫn quá nên tự viết thêm chương 50 cho số nó đẹp và ngoại truyện cho 2 bạn nhỏ Thục Lâm và Lệ Dao nhó admin lần đầu làm chuyện này nên mn có gì hoan hỉ cho admin nhaaa yew nhiều <333

-À khong có H nha admin méo viết H duoc á để cố trau dồi kĩ năng nhiều hơn sr mấy mom nha^^

-Mấy bạn không thích thấy admin phá vỡ chính văn không tôn trọng nguyên tác cho admin xin lỗi aa, bạn có thể đọc và dừng lại ở chương 49 là ok rồi nha cho admin xin lỗi nữa aa admin không cố phá vỡ nguyên tác đâu chỉ là cái kết nó hơi hụt hẫn á nên admin viết thêm cho nó trọn vẹn thoi, admin xin lỗi lần nữaTT

—————————

Lệ Dao ngồi thừ trong phòng làm việc một lúc lâu.

Chiều nay, nàng vốn định đến hiệu sách gần bệnh viện để tìm một cuốn sách mới về trị liệu tâm lý nhóm, nhưng vừa bước ra khỏi phòng thì bất chợt choáng váng, tay vịn lấy bàn, nhíu mày.

Cảm giác buồn nôn nhẹ nơi cổ họng và sự mệt mỏi kéo dài suốt cả tuần qua khiến nàng hơi bất an.

Ban đầu nàng tưởng là do căng thẳng quá độ, thức khuya nhiều hoặc thiếu ngủ.

Nhưng sáng nay, khi rửa mặt, ánh mắt vô thức dừng lại ở phần bụng hơi gồ nhẹ – không rõ là ảo giác hay thực sự có chút gì đó khác thường.

Dù gì thì từ hôm sinh nhật Thục Lâm, cô đã phải dụ dỗ nàng mãi thì nàng mới cho không dùng bao nữa nên việc có thai là điều sớm hay muộn mà thôi.

Suy nghĩ ấy theo nàng cả ngày.

Cuối cùng, khi tan làm, nàng đi thẳng đến phòng xét nghiệm tầng ba, nơi từng quen với mấy bác sĩ ở đó.

Không phải lần đầu kiểm tra nội tiết tố nhưng lần này, khi nhận kết quả từ tay y tá, nàng ngẩn người thật lâu.

Hai vạch.

Beta HCG dương tính.

Lệ Dao cầm tờ giấy mỏng trong tay, lòng bàn tay đổ mồ hôi lạnh.

Cảm xúc đầu tiên không phải hoảng hốt, cũng không hẳn là vui sướng mà là… ngỡ ngàng.

Trống rỗng trong vài giây, sau đó là một sự dịu dàng chậm rãi dâng lên từ đáy lòng, tựa như cơn gió cuối mùa thổi qua những cánh cúc dại.

Nàng ngồi xuống băng ghế hành lang, lấy điện thoại ra, ngón tay khẽ run khi gọi cho Thục Lâm.

Thục Lâm đang đứng giữa quầy bar, tay còn đang lật sổ đặt bàn buổi tối.

Điện thoại rung lên, cô nhận cuộc gọi ngay lập tức, nghe giọng Lệ Dao ở đầu dây, nhẹ như gió thoảng.

“Thục Lâm… em… Em hình như có thai.”

Một giây im lặng.

Sau đó là tiếng va đổ của cốc thủy tinh rơi xuống sàn.

Cô chẳng màng tới ánh mắt sửng sốt của nhân viên hay anh em trong quán, chỉ nói gấp.

“Em ở đâu? Chờ chị năm phút, chị tới liền.”

Cô chưa từng chạy nhanh như thế.
Trái tim đập loạn trong lồng ngực, cứ như một kẻ lần đầu yêu, lần đầu nghe ai đó gọi mình là “mẹ”.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.