[Full][Đam Mỹ] Nông Trường Lưng Chừng Núi – Hôi Cốc – Ngoại truyện 15: Mưa suối hoa nở – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
// qc

[Full][Đam Mỹ] Nông Trường Lưng Chừng Núi – Hôi Cốc - Ngoại truyện 15: Mưa suối hoa nở

Hôm giao thừa, hai người họ chèo thuyền gỗ vào núi, men theo dòng suối chậm rãi chảy trong thung lũng. Con suối có tên là Vũ Long Khê, dựa núi giáp hang, dường như tách biệt xa rời với thế giới bên ngoài.

Sáng hôm ấy tiết trời quang đãng, ánh mặt trời trong trẻo sáng sủa, những rặng núi đằng xa hồn hậu xanh biếc, mây mù bồng bềnh trên đỉnh núi kèm theo sương, không gian mờ ảo mơ hồ.

Vốn dĩ du khách đã ít rồi, ngày hôm đó gần như là mất dạng, cả dòng suối chỉ còn lại hai người họ chèo thuyền xuôi theo dòng nước trong thung lũng.

Kẹp giữa suối và thung lũng là rừng cây rậm rạp, hoa cỏ tươi tốt, cành lá thấm đẫm sương. Rêu xanh, dương xỉ, tóc vệ nữ(*),… những loài thực vật nhiệt đới muôn hình muôn vẻ nhuộm thung lũng thành sắc xanh trầm. Trong bụi cỏ còn mọc những cây Miscanthus(**) dài ngoằng, những nhánh hoa màu trắng nhạt đón gió lay động.

(*) Loài cây thuộc họ Nguyệt xỉ, với tên gọi khác là cây tóc tiên hay cỏ dây thép. Thuộc họ dương xỉ nên thích sống ở nơi ẩm ướt, mát mẻ.

(**) Miscanthus là một loài thực vật lâu năm, cao gần 4m và có khả năng thu giữ CO2. Các nhà khoa học cho rằng, loại cỏ này có thể là một phần của câu trả lời để giải quyết vấn đề biến đổi khí hậu và tăng lượng mưa.

Thung lung vô cùng yên tĩnh, chỉ nghe được tiếng suối chảy, tiếng chim hót trong trẻo uyển chuyển cùng âm thanh nước rào rào khi thuyền trôi trên mặt suối.

Huyên Hiểu Đông giữ đôi mái chèo chèo thuyền, Thịnh Vô Ngung cầm ly nước dừa lạnh đưa lên miệng cho y uống. Hai người cũng không nói câu nào, dường như chỉ đang hưởng thụ khoảng thời gian cực kỳ tĩnh lặng và trống trải này.

Bỗng nhiên Huyên Hiểu Đông nói: \”Cứ như cả thế giới chỉ còn lại hai người bọn mình vậy.\”

Thịnh Vô Ngung nhẹ nhàng nói: \”Ừm.\”

Huyên Hiểu Đông nói: \”Nhớ ra mấy hôm trước Tiểu Yến giới thiệu cho em một tác phẩm tận thế, trong thôn chỉ còn lại nam chính và nữ chính. Bọn họ vốn dĩ không ưa gì nhau, không ngờ đến cuối cùng lại chỉ có thể dựa vào nhau xuống núi vào rừng, mưu sinh gian nan suốt chặng.\”

Thịnh Vô Ngung bẻ mấy cành Miscanthus lắc trong tay, nghĩ rồi nói: \”Nói như vậy, đây đúng là một khởi đầu không tệ cho tác phẩm tận thế.\”

\”Thịnh Vô Ngung và Huyên Hiểu Đông tưởng rằng bọn họ chỉ trải qua một tuần trăng mật, không ngờ lúc ra khỏi sơn cốc, tất cả mọi người đều biến mất rồi.\”

Huyên Hiểu Đông sợ hãi, Thịnh Vô Ngung hơi ngả ra đầu thuyền phía sau, chậm rãi kể: \”Trong làng du lịch không một bóng người, chó và mèo nhìn thấy bọn họ thì đều bám dính lấy, không muốn xa rời. May mắn thay, đồ ăn bọn họ mua vẫn còn lại đủ cả, nhưng rất nhanh sau đó lại bị cúp điện.\”

Huyên Hiểu Đông lắc đầu, \”Đừng nói nữa, anh nói kiểu này làm em dựng hết cả lông tơ lên, hận không thể ra ngoài ngay lập tức. Có chỗ nào giống truyện tận thế chứ, đây rõ ràng là truyện thần bí, anh không muốn chuyển ngoặt sang yếu tố thần kỳ thì vốn dĩ nó là một câu chuyện tình yêu làm ruộng bình dị.\”

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.