[Full/Song Tính] Người Đẹp Lật Xe Bị Chó Hư Xâm Phạm – Câu chuyện 2: Thôi miên (2) – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​

[Full/Song Tính] Người Đẹp Lật Xe Bị Chó Hư Xâm Phạm - Câu chuyện 2: Thôi miên (2)

Một mảnh trắng nõn trước mắt làm cho Diệp Hoài đầu váng mắt hoa, thân hình Tạ Minh Hòa mảnh khảnh, nhưng chân cũng không gầy gò như nam giới bình thường, đường cong đùi có loại mỹ cảm mềm mại, không như que củi, tỉ lệ cũng rất tốt, dáng vẻ nằm ở trên giường gập đầu gối theo thói quen làm hắn liên tưởng đến mỹ nhân ngư dùng đuôi cá của mình đổi lấy hai chân trong truyện cổ tích.

\”Chân của tôi dài lắm đúng không?\”

Tạ Minh Hòa cảm nhận được tầm mắt ngây ngốc của hắn, dương dương đắc ý khoe khoang nói: \”Tuy rằng anh cao hơn tôi một chút, nhưng ngay cả nhiếp ảnh gia cũng khen đôi chân này của tôi đẹp, còn muốn ký hợp đồng với tôi làm người mẫu, nhưng mà tôi không thích làm người mẫu, nghe nói bọn họ một ngày chỉ có thể ăn một bữa salad rau dưa, sẽ làm tôi chết đói mất.\”

Diệp Hoài Chi đã không còn nghe lọt cậu đang nói cái gì, giật mình vuốt ve cặp chân dài mềm mại kia, Tạ Minh Hòa chỉ cảm thấy bàn tay chạm vào mình hình như càng ngày càng nóng rực, đây cũng là lần đầu tiên cậu được một người đàn ông bóp chân, dần dần trở nên không được tự nhiên: \”Này, tay của anh sao lại nóng như vậy hả, có phải có bệnh gì hay không, đúng lúc đang ở trong bệnh viện hay là anh đi đăng ký đi.\”

\”Anh không có bệnh, chỉ là thời tiết quá nóng.\”

Tay Diệp Hoài Chi lưu luyến dừng ở bắp đùi, để xua tan bầu không khí mập mờ, hắn miệng tiện nói một câu: \”Em lớn như thế mà còn mặc quần lót in hình vịt vàng vậy?\”

\”Liên quan gì đến anh, tôi thích thì tôi mặc.\”

Tạ Minh Hòa không cần nhìn cũng biết quần lót của Diệp Hoài Chi chắc chắn là loại quần lót một màu dành cho đàn ông, khô khan nhàm chán giống như bản thân Diệp Hoài Chi, cậu thích loại trẻ con một chút, dù sao mặc ở bên trong người khác cũng nhìn không thấy.

\”Em thích vịt vàng không?\” Diệp Hoài Chi kinh ngạc nói: \”Vậy lần sau sinh nhật anh tặng cho em…\”

\”Không cần anh tặng, có phải trong lòng anh vụng trộm chê cười tôi đúng không?\” Tạ Minh Hòa đột nhiên vươn tay chộp lấy lưng quần anh, \”Vậy quần lót của anh đẹp ở đâu, chắc chắn không phải đen thì là trắng.\”

\”…!\”

Diệp Hoài Chi vội vàng nắm lấy tay cậu, Tạ Minh Hòa không cam lòng giãy dụa hai cái: \”Làm gì vậy, chỉ cho anh nhìn tôi, không cho tôi nhìn anh?\”

\”Không được.\”

Diệp Hoài Chi làm sao có thể cho cậu thấy dương vật xấu xí đang cương cứng của hắn, liền nắm chặt cổ tay cậu đè xuống giường: \”Quần của anh chỉ có vợ của anh mới được cởi, em bây giờ… Không được.\”

\”Ha, còn rất biết giữ nam đức, vậy anh còn không mau yêu đương đi?\”

Tạ Minh Hòa trào phúng nói: \”Chắc chắn là anh không tìm được bạn gái chứ gì, ai bảo lúc đi học anh cứ như con mọt sách, thành tích tốt thì có ích gì, không phải là cũng không tìm được em gái nào sao.\”

\”Không phải là không tìm được, mà là anh không muốn tìm, anh…\”

Diệp Hoài Chi cúi đầu, mấy chữ \”anh chỉ thích em\” không nhịn được muốn thốt ra, nhưng điện thoại của Tạ Minh Hòa đột ngột vang lên, khuôn mặt của Tạ Minh Hòa lập tức sáng lấp lánh: \”Alo, Nhạc Nhạc đó hả.\”

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.