Editor: Đào Tử
________________________________
Khí linh: 【Ta nghĩ chỉ có ngài mới nghĩ vậy thôi…】
Dương Cảnh chân quân cương trực công chính, tính tình nóng nảy, chọc giận hắn chẳng khác nào tìm đường chết.
Bùi Diệp e rằng không biết số yêu ma quỷ quái chết trong tay hắn nhiều vô kể, vậy mà còn tưởng hắn dễ chơi.
Bùi Diệp nhướng mày: 【Chẳng lẽ không phải sao?】
Cô luôn cảm thấy Dương Cảnh chân quân có chút giống hổ giấy.
Bất kể mình trêu chọc hắn thế nào, chỉ cần hơi xuống nước hoặc tỏ vẻ đáng thương một chút, khí thế của hắn liền bị dập tắt.
Ví dụ như vừa rồi, rõ ràng đã bức hỏi đến mức đó, nếu đổi lại là người khác thì đã sớm rút kiếm, thậm chí xé rách mặt, vậy mà Bùi Diệp chỉ diễn một phần tủi thân thành mười phần, Dương Cảnh chân quân giây trước còn hùng hổ, giây sau đã bắt đầu xuống nước rồi? ? ?
Thật là thú vị!
Bùi Diệp được lợi còn làm bộ, giả vờ tràn đầy ẩn ý nói: 【 Cái tính khí này của Dương Cảnh sư đệ, nếu sau này tìm được một đạo lữ biết \”chơi\”, chẳng phải sẽ bị nắm trong lòng bàn tay sao? Ta đây là đang giúp hắn tập dợt trước, mở mang tầm mắt, kẻo sau này \”phong độ\” không còn. 】
Khí linh nghe thấy tiếng cười ngạo mạn trong lòng Bùi Diệp, không nhịn được nói một câu công bằng.
【 Ta hy vọng ngài thỉnh thoảng có thể làm người một chút, bắt nạt hắn quá đáng sẽ không có lợi cho ngài đâu. 】
Bùi Diệp nhướn mày: 【 Haha, hắn còn có thể đánh ta chắc? 】
Khí linh: 【 Theo một nghĩa nào đó thì đúng vậy. 】
Bùi Diệp đáp: 【 Nhưng hắn không đánh lại ta. 】
Dương Cảnh chân quân là tu sĩ Nguyên Anh, nhưng không chịu nổi hỏa lực mạnh mẽ trong tay Bùi Diệp, chiến thuật oanh tạc toàn diện có thể nói là vô địch.
Khí linh khẽ thở dài: 【 Ngài còn trẻ, ngài không hiểu. Không biết lực tác động là tương hỗ. 】
Bùi Diệp: \”? ? ?\”
Sao cô lại có cảm giác như có chiếc xe đang chạy qua vậy?
Ôm cái đầu đầy dấu chấm hỏi, Bùi Diệp đi rửa mặt, thay đồ ngủ sạch sẽ rồi chuẩn bị đi ngủ.
Vén chăn nằm xuống, kéo lên đến cằm.
\”Ngủ thôi, mai dậy sớm.\”
Khí linh: 【 Ừ, (:3[▓▓] Ngủ ngon. 】
Chiếc giường lạnh lẽo nhanh chóng được lò sưởi nhỏ Bùi Diệp làm ấm lên.
Cơn buồn ngủ dần dâng lên, Bùi Diệp cũng bắt đầu thả lỏng, tư thế ngủ từ ban đầu hai tay đặt trên bụng, dần dần biến thành dang rộng tứ chi, nằm tùy ý.
Tư thế này khiến cô có cảm giác chiếm lĩnh lãnh thổ, thường thì ngủ một mạch đến sáng.
Tưởng rằng hôm nay cũng không ngoại lệ, nhưng trong lúc mơ màng, cô lại chạm phải một vùng da trắng mịn mát lạnh.