[Full] [Quyển 7] Sau Khi Đại Lão Về Hưu – Chương 1176: Thiên Âm Cốc (11) – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
// qc

[Full] [Quyển 7] Sau Khi Đại Lão Về Hưu - Chương 1176: Thiên Âm Cốc (11)

Editor: Đào Tử

________________________________

Hệ thống thản nhiên nói lời châm chọc.

【 Wow… Đây đúng là tu la tràng đáng sợ thảm khốc luôn mà. 】

Bùi Diệp cũng nói: 【 Đúng vậy, thật là quá hấp dẫn! Tư thiếu nữ thật sự lời nào cũng dám nói, mặt dày đến mức kiếm tiên cũng không thể đâm thủng nhỉ? Lại dám nói ra những lời này! Bây giờ ta thật tò mò không biết tâm lý của nữ chính Liễu Phi Phi ra sao, tình địch tuyên bố \”chủ quyền\” ngay trước mặt, làm sao có thể nhịn được? Chắc chắn sẽ phải nhịn đến mức nội thương. 】

【 Đúng vậy, ta cũng tò mò tâm lý của Lãng Thanh Hòa có bao nhiêu bóng ma… 】

Hệ thống vừa đồng tình vừa vui vẻ cắn hạt dưa.

Cắn hạt dưa???

Bùi Diệp đen mặt lại: 【 Móa, mi đang làm gì thế? 】

Cắn hạt dưa trong đầu cô???

Hệ thống cười hì hì: 【 Ăn hạt dưa đấy, xem kịch mà không ăn hạt dưa thì không có hồn, ngài biết không? 】

Bùi Diệp: 【… Thiên Công, cấm ngôn nó! 】

Hệ thống: 【 Đm! 】

Bùi Diệp nâng tay xoa trán, nhân cơ hội này khẽ lắc đầu, xác định không nghe thấy tiếng cắn vỏ hạt dưa mới yên tâm.

Cái hệ thống rác rưởi này càng ngày càng thích làm bậy.

Bùi Diệp cảm thấy mệt tâm, tâm trạng của Liễu Phi Phi và Lãng Thanh Hòa thì lại khác.

Liễu Phi Phi giận đến bốc khói, ngọn lửa ghen tuông và tức giận như rắn độc đan xen bùng cháy trong lòng, không cần gió thổi cũng bốc cao.

Lãng Thanh Hòa thì oan uổng, tuyết rơi giữa tháng sáu cũng không đủ để miêu tả tâm trạng của hắn lúc này —— Hai ta trước đó không oán, gần đây không có thù, tại sao lại hại người như vậy?

Lãng Thanh Hòa mở miệng muốn giải thích, nhưng cơn đau từ bàn tay trái khiến hắn nhíu mày, lời muốn nói lại nuốt xuống.

Đôi mắt hắn tỏ vẻ ướt át nhìn Liễu Phi Phi: \”Liễu, Liễu ca… huynh làm ta đau…\”

Liễu Phi Phi ngẩn ra, vội cúi đầu buông tay.

Bàn tay ấy bị nàng vô ý nắm chặt đến mức để lại vết đỏ xanh, trên làn da trắng mịn như tuyết trông rất chói mắt, khiến Liễu Phi Phi hoảng sợ xin lỗi: \”Tam, Tam Thất muội muội, ta không cố ý…\”

Nói xong cúi đầu, đôi môi mỏng hơi mím lại, mắt phượng tràn đầy uất ức.

\”Không sao, cũng không đau lắm.\”

Môi Lãng Thanh Hòa khẽ mấp máy vài lần, nhẹ nhàng nắm lại, giọng nói dịu dàng an ủi.

Dù sao cũng là tu sĩ, chút đau đớn này chẳng là gì, hắn kêu đau chỉ để Liễu Phi Phi đau lòng mình mà thôi.

Hắn vận chuyển linh lực, da thịt nhanh chóng trở lại bình thường, không để lại chút dấu vết nào.

Lãng Thanh Hòa tạm thời ổn định Liễu Phi Phi, sắp xếp lại cảm xúc phức tạp lúng túng, rồi hướng về Tư thiếu nữ nói: \”Lãng đạo hữu chưa từng đề cập đến việc có đạo lữ, hơn nữa, người trong tranh của đạo hữu và Lãng đạo hữu bọn ta gặp không cùng tuổi, có lẽ đạo hữu nhận nhầm người rồi? Trên đời người giống nhau cũng nhiều.\”

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.