Editor: Đào Tử
________________________________
Lãng Thanh Hòa nghi ngờ nhìn Tư thiếu nữ.
Đây là một gương mặt lạ, hắn chắc chắn mình chưa từng gặp \”nàng\”.
Liễu Phi Phi: \”!!!\”
Cảm giác nguy cơ chưa từng có từ dưới chân xông thẳng lên đầu.
Trực giác phụ nữ mách bảo nàng rằng, thiếu nữ lạ mặt trước mắt là một đối thủ mạnh.
Nghĩ đến đây, nàng hận không thể nghiến nát hàm răng. Bản thân đã cẩn thận phòng thủ như vậy, tích cực được Thanh Hòa ca ca mang theo bên cạnh mỗi ngày, tại sao vẫn còn những con ong bướm điên cuồng lao tới? Quả nhiên, đàn ông đẹp trai quá cũng không phải chuyện tốt.
Nàng định mở miệng tuyên bố chủ quyền, cho \”tình địch\” một bài học thì trong viện vang lên giọng nam quen thuộc.
\”Đồ nhi, các con tụ tập ở cổng viện làm gì thế?\”
Bọn người Liễu Phi Phi nhìn theo tiếng nói, chỉ thấy \”Dương Hoa chân quân\” mặc áo trong mỏng manh, trên vai khoác áo choàng, ngọc quan đã tháo ra, ba nghìn sợi tóc như thác nước rủ sau lưng, gương mặt lạnh như bạch ngọc còn mang vài phần đỏ ửng sau khi uống rượu, trông có phần vướng bụi trần hơn so với ban ngày. Nhìn trang phục của chân quân, rõ ràng là chuẩn bị đi ngủ, nhưng bị tiếng ồn ngoài viện làm phiền mới ra xem tình hình.
Hằng Lâm và Hằng Sâm hành lễ với Bùi Diệp.
Chỉ vào Liễu Phi Phi và Lãng Thanh Hòa: \”Sư tôn, là hai vị đạo hữu này muốn bái phỏng ngài.\”
Tư thiếu nữ cũng hành lễ theo: \”Sư tôn.\”
Dù có bài xích Bùi Diệp như thế nào trong lòng, trước mặt người khác hắn vẫn giữ chút thể diện.
\”Hằng Lâm, Hằng Sâm và Xuyên Vân, ba người các con làm việc của mình đi, hai vị tiểu hữu này theo ta.\”
Bùi Diệp lười biếng chỉnh áo choàng, ánh mắt lạnh lùng quét qua Liễu Phi Phi và Lãng Thanh Hòa.
Tính toán thời gian cũng gần vậy rồi.
Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, không hổ là nam nữ chính của tiểu thuyết nhỉ?
Quả nhiên không ai xấu, bất kể là nam hay nữ, dung mạo đều rất xuất sắc.
Hệ thống trong đầu Bùi Diệp lạnh lùng nói: 【 Xấu xí cũng không xứng làm nam nữ chính, vì độc giả không chấp nhận. 】
Bùi Diệp cười khẩy: 【 Có lý, rất thực tế. 】
Cô cứ tưởng Liễu Phi Phi và Lãng Thanh Hòa sẽ tìm mình vào ngày hôm sau, không ngờ bọn họ không thể chịu được qua một đêm, còn đụng phải Tư thiếu nữ nghe tiếng động đi ra, suýt nữa làm hỏng kế hoạch của cô. May mà cô xuất hiện kịp thời, nếu không việc này khó mà kết thúc.
\”Sư tôn, đệ tử còn có việc muốn hỏi hai vị đạo hữu này!\”
\”Được, vậy con cũng theo vào đi.\”
\”Vâng.\”
Tư thiếu nữ mím môi.
Dù trong lòng nóng như lửa đốt, nhưng vẫn dùng ý chí và lý trí kìm nén. Có tin tức của Lãng sư huynh, chứng tỏ huynh ấy thực sự tồn tại. Chỉ cần huynh ấy còn, mình nhất định có thể tìm thấy, chỉ sợ mỗi việc trên đời này không có người tên \”Lãng Thanh Hòa\” mà thôi.