[Full] Cá Cược – Mộc Khẩu Ngân – Chương 1: Loser – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
  •  Avatar
  • 194 lượt xem
  • 6 tháng trước

[Full] Cá Cược – Mộc Khẩu Ngân - Chương 1: Loser

Ánh nắng rực rỡ, tiếng ve râm ran, trên sân bóng rổ đang diễn ra một trận đấu kịch tính.

Tiếng giày ma sát với sàn nhựa, mồ hôi vung vãi, bóng rổ đập xuống sân, tràn ngập hormon của tuổi dậy thì.

\”Ối giồi ôi, ối giồi ôi, Kha Dục đang làm gì thế!\”

\”Aaaaaa, cậu ấy không định cởi áo ra đó chứ!\”

\”Mẹ ơi! Con không dám nhìn nữa!\”

Lâm Hỉ Triều nhìn về phía nhân vật trung tâm giữa những tiếng reo hò phấn khích.

Trong tầm mắt cô là cậu con trai đang dùng một tay cởi chiếc áo bóng rổ màu đen, thân hình cao 1m88 cường tráng, vai rộng eo thon, cơ bụng đang căng chặt vì tần suất vận động.

Dọc theo đường nhân ngư rõ nét chạy luồn qua eo lên cơ hông, còn có hình xăm ngọn đuốc trừu tượng đang chuyển động theo từng cử động của cậu.

Tiếng reo hò của đám đông ngày càng lớn hơn.

\”Woa, Kha Dục đúng là thánh sống, ước gì ngày nào cũng có trận đấu như này!\”

Từ Viện Viện hưng phấn lắc tay Lâm Hỉ Triều, bị Lâm Hỉ Triều cố hết sức tránh ra.

\”Lại còn ước ngày nào cũng đấu nữa chứ, lớp chúng ta sắp bẹp dí tới nơi rồi kia kìa.\”

Lâm Hỉ Triều lầm bầm than thở, nhìn bảng điểm chênh lệch cả cây số bên cạnh mà lòng cô trùng xuống.

Thua chắc rồi.

Cô uể oải thở dài, ngồi bệt xuống đất.

Trên sân, Kha Dục lại ném một cú ba điểm gọn gàng, bóng vào rổ, cậu khẽ nhếch miệng, từ từ lùi lại, tóc mái ướt đẫm mồ hôi, cậu thong dong lắc đầu rồi liếc nhìn bảng điểm.

Sau khi xác định điểm số, nụ cười của cậu càng tươi hơn nữa, cậu khẽ híp mắt lại, đôi mắt đen láy nhìn về một góc, bắt lấy ánh mắt đang thất vọng của một cô gái nhỏ.

Môi cậu mấp máy, phát ra vài chữ.

Tiếng còi kết thúc vang lên, các cô gái trên khán đài bị ánh nhìn bất ngờ của cậu làm cho rung động, tiếng hét vang lên liên tục, đợt sau cao hơn đợt trước.

Lâm Hỉ Triều bịt tai, giữa tiếng ồn ào cô đọc được khẩu hình của cậu.

\”Loser.\”

Sau trận đấu, mọi người tản đi, Lâm Hỉ Triều là ủy viên vệ sinh ở lại dọn dẹp sân cùng ủy viên thể thao.

Cô thở dài, nhặt từng quả bóng vào rổ, ủy viên thể thao Trương Tề Thạc nhìn cô mấy lần, cuối cùng không chịu nổi nữa, lên tiếng.

\”Bạn học Lâm à, dù chúng ta thua nhưng cũng đâu cần thất vọng vậy đâu?!\”

Lớp văn bọn họ chỉ là đám gà mờ, dám đấu với lớp lý A5 năm nào cũng giành hạng nhất là đã rất giỏi rồi.

\”Cậu không hiểu được đâu.\” Lâm Hỉ Triều lại thở dài: \”Tớ không dám mong sẽ thắng, nhưng thua thảm quá.\”

\”Đó là điều nằm trong dự đoán mà?\”

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.