[Fanfic] [Kim Taehyung – Bts] Hạ Rồi Sang Đông – Phiên ngoại 1: Hồ ly từ phương nào? (pt.4) – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​

[Fanfic] [Kim Taehyung – Bts] Hạ Rồi Sang Đông - Phiên ngoại 1: Hồ ly từ phương nào? (pt.4)

Thái Hanh một mình trong căn nhà nhỏ, tay mân mê chiếc trâm vàng khắc hoạ hổ cùng với đoá hoa lạp mai. Đây là tháng thứ 4 cô rời đi để hắn một mình nơi đây. Cô nào biết sau khi cô rời đi vài tuần sau hắn phát hiện mình mang thai đứa con của cô.

Ở thiên giới của hắn việc nam nữ đều có thể mang thai được khi nhận ly tức khí của người nằm trên. Cô vốn uống viên hồ dược y mang thân xác nam nên thừa hưởng cả ly tức khí người đấy. Hắn nào có thể thông báo cho cô hay một lời, hắn đã có cơ hội gặp mặt cô thêm lần nào đâu.

Thái Hanh trong lòng tủi thân vô cùng, cầm chặt chiếc trâm vàng rồi cài lên búi tóc nhỏ của mình trên đầu. Hắn muốn cảm nhận rằng cô luôn bên cạnh hắn ngày ngày đều cài chiếc trâm ấy bên cạnh. Cuộc sống Thái Hanh mỗi ngày vẫn thế, dù có mang thai hắn vẫn lên rừng đốn củi rồi lại ra chợ buôn bán, tối về lại nằm một mình ở giường tre thiếu vắng hơi ấm cô.

Hắn nhớ cô mỗi giây mỗi phút, từng ngày từng ngày đều đứng trước nhà rất lâu một khoảng trầm ngâm nhìn xa xắm về phía khu rừng. Qua khu rừng ấy là biên giới nước cạnh, nơi cô sinh sống mà có ở đâu hắn cũng chẳng rõ.

\”Chờ một chút…nương nương sẽ đến gặp chúng ta\” Thái Hanh xoa chiếc bụng tròn lấp ló qua lớp áo thường phục cũ nhàu.

Lại thêm một ngày chờ đợi vô vọng. Thái Hanh rưng rưng nước mắt vọng ra cửa nhà. Giờ không còn ai bên cạnh dỗ dành hắn nữa nên hắn không dám khóc. Khi khóc hắn càng tủi thân hơn suy nghĩ vì thế lệch lạc xấu xí đi rất nhiều, hắn sợ một ngày bản thân chờ không kết quả liền nghĩ tới việc rời bỏ nhân gian cùng đứa con chưa chào đời này. Vốn dĩ khi lên năm tuổi, ba mẹ hắn cũng là hồ ly tinh vì cuộc chiến gia tộc tranh giành quyền lực mà bỏ mạng để hắn bơ vơ một cõi đời người. Thái Hanh cô độc từ khi lên năm càng bị người ngoài khinh miệt xem thường, mỗi ngày đều nhặt lụm đồ ăn vứt mà ăn, nhặt đồ bỏ đi mà mặc, ngủ trên đường đất lạnh tanh mỗi đêm mà sống. Cứ thế mà hắn tồn tại không nghĩa lý. Cho đến khi gặp cô, tiểu hồ ly tinh đáng yêu. Khi ấy cô mới 7 tuổi, hắn như thế 18 tuổi tròn. Gia tộc cô đứng nhất vị trí thiên giới của hắn, gặp cô vào ngày đông tuyết rơi đầy mặt đường. Hắn đang ôm thân hình gầy gò co quắp nằm dưới vệ đường chùm người bằng mền lá đan xen nhau. Cô đi ngang thấy hắn thuận mắt liền kêu một tiếng \’ca ca\’, thế là hắn được nhận làm người hầu của cô. Ngày ngày túc trực bên cạnh bảo vệ chăm sóc cô lớn lên. Từ khi nào hắn xem cô là người thân duy nhất, người thân cận mật thiết nhất của hắn, Thái Hanh nguyện một đời phong bạt ăn không đủ ngủ không ngon đánh đổi cả cái mạng này để bên cạnh cô. Cô và hắn nhận ra tình cảm của nhau, muốn bên cạnh nhau, nhận nhau làm phu thê. Nhưng làm sao được…cô vốn như ánh mặt trời ưu tú toả nắng ấm áp chốn cõi mộng âm u của hắn. Cô toả sáng đến mức hàng trăm người muốn bên cạnh cô, môn đăng hậu đối sát cánh bên cô hơn hắn gấp bội. Hắn vì tự ti nép mình không dám bước đi cùng cô, hắn chính là rời đi không lời từ biệt khi cô đề nghị bỏ trốn cùng hắn.

Hắn không nỡ để cô chịu cực chịu khó bên mình. Thái Hanh đau lòng xót xa khi bắt buộc bản thân bỏ đi tình cảm mình mà rời xa cô. Hắn trốn đi lẩn mình vào khu làng bên cạnh, khi nghe tin cô sắp gả cho người khác liền hụt hẫng không ăn không uống nằm lì ở nhà mà khóc. Khi hắn dùng hết sự can đảm tích luỹ từ nỗi nhớ của mình để đến tìm gặp cô lần cuối trước khi cô lên xe hoa. Thái Hanh càng đau đớn hơn khi thấy cái cảnh cô quỳ xuống đất cầu xin huỷ hôn, cơ thể trằn trịt vết thương máu đỏ vương đầy ở nền gạch. Hai gối Tiểu Sa của hắn loét cả thịt đỏ bên trong, cô vì thế mà quỳ xuyên suốt đêm ngày cầu xin…cô vì hắn mà vứt bỏ hào quang quyền quý của mình. Hắn hoảng loạn lao vào ôm chầm lấy cô chịu bớt trận đòn. Cha cô không để yên cho hai người…loi hắn ra cắt lưỡi để không dụ hoặc con gái người, đánh gãy cả chân hắn để không tìm gặp cô nữa. Cơ thể tàn phế không giữ nỗi cô bên mình, hắn bị vứt bỏ bên bờ sông chờ ngày chết.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.