Ngày 20 tháng 3 năm 2025.
Trong cái nắng gắt của mùa cận hè , cô đi khập khiễng vì quá mệt từ trận nhảy tập khi nãy. Lê người từng bước đi về phía trước, cô đưa tay lau bớt mồ hồi trên trán mình.
\”Con mẹ nó, Kim Taehyung, mày quá phiền đi?\”. Ok Heun cau mày liếc qua nhìn người đang đi cạnh.
Cậu ta cũng nhễ nhãi mồ hôi, ướt đẫm cả cái áo thun màu hồng. Hồng neon.
\”Tao mà biết mệt vậy thì từ đầu tao có đăng kí tham gia cái club này đâu! Mày cản tao lại là được rồi chiều theo ý tao chi vậy??\”. Hắn thở dốc đáp lại.
\”Ê, giỡn mặt hả? Đứa nào mỗi ngày nhắn năn nỉ đòi tao vô chung hả thằng đần này!?\”. Ok Heun đưa người vung tay tạo thế định quất vô mặt Taehyung một cú nhưng dừng tay giữa không trung.
\”Ai kêu mày vô chung thiệt giờ than???\”. Cậu trả lời lại với tông giọng hổ báo nhưng đang lấy tay che chắn trước mặt, nghiêng người né đi.
\”Biến luôn đi thằng đần\”. Cô nhăn mặt rồi đá vô mông cậu.
\”Đauu!\”
Cả hai đang dắt bộ chiếc xe đạp, bị xúc sên. Giữa cái nóng 39 độ C ngày cận hè thì khỏi phải bàn, Ok Heun vừa đi vừa mưu tính trong đầu cách giết người không phải vô tù. Ánh mắt phán xét quét từ đầu tới cuối người của Kim Taehyung. Cậu cảm nhận được ánh mắt lạnh lẽo, vô nhân tính nào đó đang quét lên mình thì quay qua cười trừ cho bớt tội.
Sau gần ba tiếng đồng hồ trôi qua, hai đứa cũng đi tới nhà của Ok Heun. Cậu Kim ngang nhiên mở cửa đi vào như không có gì ngăn cản giữa tự trọng và biết xấu hổ chính bản thân mình, Taehyung đi vọt vào bếp lấy nước uống. Cậu uống một ngụm dài sau đó thở phà ra nhẹ nhõm.
\”Quá đá!\”
\”Đã chứ đá là gì má??\”
\”Kệ tao! Biết ngọng rồi còn hay bắt bẽ\”. Taehyung chu mỏ nhăn mặt tỏ cái vẻ giận dỗi nhìn cô.
\”Mày dẹp cái mặt đó liền, không là lủng một lỗ trên mặt đấy\”. Ok Heun đáp lại bằng ánh mắt viên đạn xuyên thủng cái mặt tỏ vẻ ỏng ẹo trước mắt mình.
\”Này! Gương mặt này chỉ có những kẻ không biết chiêm ngưỡng nghệ thuật, tuyệt tác, kì quang thế giới mới có ý định làm hư hại bảo vật như vậy\”. Taehyung nốc một hơi nước rồi nói một dòng dài, quơ tay quơ chân biểu hiện ý chí mạnh mẽ của bản thân.
\”Nín mẹ đi, ồn ào\”. Cô nhăn mặt rồi quăng cái điện thoại của Taehyung vô người cậu.
\”Nè nè hư là đền đấy nhé!\”
Ok Heun bỏ mặc Taehyung làm loạn dưới bếp nhà mình, cô đi lên phòng mình chuẩn bị quần áo để tắm rửa. Đang lục tủ đồ thì Taehyung mở cửa nhè nhẹ, ló đầu vô nhìn cô.
\”Ê, cho mượn bộ đồ nào đi. Hong có đồ thay\” . Kim Taehyung nhe răng cười hì hì.
\”Mai mốt vô không gõ cửa nữa là tao khâu miệng mày lại đấy. Có mồm không biết la lên à?\”. Ok Heun tiện tay quăng bộ đồ đen vô mặt Taehyung. Áo thun đơn giản với cái quần đùi ngắn thôi.
Hai đứa thân tới mức cho nhau mặc đồ ké mãi, phần do tủ đồ cô cũng kha khá nhiều đồ nam như áo thun, quần short tại mặc vậy thoải mái, không cần phải suy nghĩ phối đồ sao.