Tận ngoại ô, nơi cách trung tâm thành phố xa vô cùng.
Chiếc xe đen dừng ngay một ngôi nhà hoang. Với bóng người bước xuống rất tự nhiên mà mở cửa đi vào.
Giọng nói khàn khàn cảnh giác lên tiếng.
\”Là ai?\”
Minhyung hiện ra dưới ánh đèn nhỏ, đối diện với khuôn mặt tèm lem bẩn thỉu của đối phương.
\”Tôi cần nói chuyện với ông, nếu được tôi có thể chấp nhận giao dịch nếu ông muốn nhận lợi ích\”
Chỉ với vài giây, đối phương liền đoán ra người trước mắt đến từ gia tộc Lee.
Kẻ đối đáp với Minhyung, không ai khác là người ba từng vứt bỏ Hyukkyu.
\”Nếu các người tới đây chỉ muốn lật đổ gia tộc Kim\”
\”Thì tôi chỉ cần cái mạng của lão ta.\”
Dưới cái nhìn của Minhyung, đối phương dùng đôi mắt chứa đầy những tia máu. Là câm phẫn và thù hận.
\”Cái mạng của ba tôi, phải do chính tay tôi giết!\”
…
Con xe chạy trên đường lớn, Sanghyeok cầm trên tay một tập dày những chứng cứ do Rekkles thu thập được.
Trong khi đó hai thân ảnh y phục với dấu hiệu của tổ chức sát thủ hình chữ thập đột nhập vào ngục.
Lặng lẽ đi đến buồng giam, chỉ là hiện tại bên trong không một bóng người.
\”Faker không có ở đây!\”
\”Hắn vậy mà bỏ trốn, trở về bệnh viện, nhanh!\”
…
Hyukkyu trằn trọc khó ngủ, lúc này hai người canh bên ngoài bỗng biến mất.
Từ từ hạ chân từng bước đi khỏi căn phòng. Ánh sáng hành lang chiếu vào khuôn mặt hai đứa nhỏ đang ngủ.
Chầm chậm thu lại rồi tắt mất, cánh cửa cũng kêu một tiếng cạch nhỏ.
Hành lang vắng vẻ, Hyukkyu tự hỏi tại sao những người đứng canh ban chiều lại rời đi.
Lúc này một tờ giấy được đính trên tường thu hút cậu.
\’Không muốn Sanghyeok chết, lên sân thượng gặp tôi!\’
Tờ giấy đỏ rõ ràng trước mắt Hyukkyu, trái tim cậu nhịp đập dậy sóng.
Cảm xúc lo sợ đột ngột ập đến khiến bản thân có phần khó thở.
Ngay lúc này tâm trí không còn bình tĩnh, chỉ cần nghĩ đến những ngày qua không gặp anh là thời gian đủ lớn để lo lắng.
Hơn hết việc cả nhà vẫn luôn giấu tình hình hiện tại của anh, đâm ra càng khiến cậu tin vào lời đe doạ này.
Hyukkyu tay nhỏ chạm vào bụng chưa có dấu hiệu nhô lên mà không dám chạy, lại không muốn đi chậm.
Mỗi khi thấy cầu thang dẫn lên trên tầng trên thì liền lập tức theo đường tối chạy lên.
Dường như có sắp đặt từ trước vậy! Mọi con đường khác đều bị khoá cửa sắc.
Chỉ để lại con đường dẫn đến tầng thượng.
Cánh cửa cuối mở ra thì bóng tối bao trùm trong mắt Hyukkyu.