[F6] Vampire X Hunter – Chương 3- Joong Archen – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
  •  Avatar
  • 61 lượt xem
  • 8 tháng trước
// qc

[F6] Vampire X Hunter - Chương 3- Joong Archen

Băng qua địa phận của bọn Vampire, Phuwin và Fourth còn phải băng vào một khu rừng khác nữa, bởi lâu đài của Joong được bao quanh bởi khu rừng này. Phuwin không hiểu vì sao bọn Vampire lại thích ẩn mình giữa rừng thế, nếu nói bọn họ yêu thiên nhiên thì điều đó là không thể, một lũ máu lạnh như chúng thì yêu thiên nhiên cái gì.

Đến giờ đã là giữa trưa, nhưng việc tìm kiếm lâu đài của Joong vẫn rất khó khăn, bởi vì kể từ khi vào đây, hai người phải dấu đi mùi máu của cơ thể mình để không bị phát hiện là thợ săn, điều đó đồng nghĩa với việc họ phải hạn chế sử dụng sức mạnh.

Quyết định nghỉ chốc lát, Phuwin và Fourth kiếm cho mình một gốc cây to và ngồi xuống, đảo mắt nhìn xung quanh, Phuwin bực dọc vì vẫn chưa thể kết nối được với sóng não của Dunk.

\” Phuwin, hay là lát nữa em với anh chia ra tìm kiếm, như vậy sẽ nhanh hơn\”

Phuwin trợn tròn mắt, cốc đầu đứa em mình một cái rõ đau

\” Mày có điên không hả, rồi lỡ mày mất tích luôn thì sao, tấm thân nhỏ bé này không chia đôi ra tìm một lúc hai người được đâu\”

Fourth ôm chiếc đầu sắp u lên một cục của mình, Phuwin đúng là không có nương tay gì hết, vậy mà lúc nào cũng bảo yêu thương mình, nhưng miệng vẫn cố gắng thuyết phục anh.

\” Anh yên tâm, không sao đâu, khả năng định vị của em tuy yếu hơn khi ở đây nhưng vẫn định vị được, nếu có chuyện gì xảy ra, em vẫn có thể định vị vị trí của anh để trở về. Hơn nữa, em với anh di chuyển khoảng cách không xa lắm, anh vẫn có thể kết nối sóng não với em\”

Phuwin sau một hồi nghe lời thuyết phục có lí của em trai mình, thấy cũng khá ổn, anh chần chừ một hồi cũng đồng ý

\”Ờ được rồi, anh sẽ kết nối thường xuyên, nhớ trả lời đấy. Nếu tìm được chỗ ở của bọn chúng, thì nhớ báo cho nhau, cẩn thận đừng đi xa quá\”

\” Vâng anh\”

Sau một hồi trò chuyện và nghỉ ngơi, hai người họ lại tiếp tục đứng lên và đi tiếp, được một khoảng thời gian thì Phuwin và Fourth chia ra hai đường, họ rẽ hai nhánh đối diện nhau, không biết là phúc hay hoạ, nhưng có lẽ là hoạ sẽ nhiều hơn…

————————

Dunk lờ mờ tỉnh dậy, đưa tay lên xoa nhẹ mi tâm rồi chuyển sang day day vầng thái dương, cậu cảm thấy đầu mình bây giờ choáng váng vô kể, ngoài ra còn có chút đau nhức. Phải mất một hồi lâu cậu mới từ từ mở mắt ra rồi ngồi dậy, quan sát một vòng xung quanh, bản thân cậu sững sờ khi thấy mình đang nằm trên một chiếc giường cỡ lớn, trong một căn phòng lạ hoắc, toàn bộ căn phòng là một màu xám nhạt đơn giản, điểm thêm vài đồ dùng màu đen. Mặc dù là ban ngày nhưng cậu vẫn có cảm giác nó tối tăm và thiếu ánh sáng.

Cố ép bản thân mình bình tĩnh, cậu quăng nhẹ chiếc chăn trên người thì phát hiện bản thân đã được thay đồ ngủ, là một chiếc áo màu trắng dài ngang qua đầu gối cùng chiếc quần đùi ngắn, nhưng vì chiếc áo dài hơn nên đã che mất nó. Bước đôi chân của mình xuống giường, tiếp xúc với nền nhà làm bằng đá trơn lạnh lẽo, cậu đưa mắt quan sát thật kĩ xung quanh, thăm dò từng chút một, khi vừa đặt tay lên nắm đấm cửa để bước ra ngoài thì cánh cửa đột nhiên tự động mở ra cùng với sự xuất hiện của một thân ảnh cao lớn, chắn ngang tầm nhìn của cậu

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.