\”Kh-khụ..P\’First?\”
Dunk nhăn mặt khó khăn cất tiếng, giọng cậu bị khàn và nhỏ đi khiến First nghe thấy chỉ biết nhíu mày. Gã nhìn sơ qua người đầy vết thương của Dunk, cảm thấy lần này đã nhận sai nhiệm vụ, mẹ con người đó lại dám nêu lý do giả dối để nhờ gã làm điều này. Thật khó chấp nhận, gã thề sẽ xử lý chuyện này thích đáng để chuộc lỗi với nhà Tangsakyuen.
\”Hiện giờ anh chưa giúp mày thoát ra khỏi đây được, nhóc đợi anh tìm cách đưa em ra ngoài, đừng liều mạng làm theo ý mình\”
Nhắn nhủ vài lời cuối, First rời đi khỏi đó, gã đem theo chìa khóa mà người phụ nữ đó vứt bỏ dưới sàn, First chỉ để lại một chìa khóa khác, như kiểu dự phòng. Nhìn bóng dáng người sắp sửa sẽ giúp bản thân thoát khỏi nỗi ám ảnh khó quên này, tia hi vọng tuy nhỏ nhoi, nhưng thật sự khiến Dunk muốn đặt niềm tin vào nó.
_
Tại nhà Tangsakyuen, bên ngoài là một màu sáng, bên trong lại là một màu đen kịt đến khó diễn tả. Ông Phoh đặt ánh mắt đầy sắt lạnh lên người chàng trai đang quỳ dưới nền gạch lạnh giá, xung quanh ông là toàn bộ những người có mặt tại cuộc họp sáng nay để tìm Dunk. Phuwin giờ đây như người mất hồn, cậu cứ ngẩn ngơ nhìn về xa xăm, Fourth thì đã thiếp trong vòng tay của mẹ mình từ khi còn ngồi trên xe trở về nhà, em bị sốc khi biết anh họ là người bắt cóc anh lớn của mình, khiến Fourth không tự chủ mà khóc nấc lên cho đến khi kiệt sức thiếp đi. Người hận First nhiều nhất bây giờ không phải là ba mẹ nuôi và mẹ ruột của Dunk, mà là Joong. Tại sao gã lại quên đi Dunk là ai chứ? Để rồi một lần nữa cậu phải chịu cái cảnh bị đánh đập sáng đêm. Joong cứ ngỡ âm thầm quay lại với Dunk như này sẽ không bị phát hiện, nhưng..hắn lại làm cho người mình yêu gặp nguy hiểm.
\”Giải thích sao về vấn đề này, ta thật sự thất vọng về con\”
Bà Furin tay vỗ vỗ dỗ dành con trai nhỏ đang mệt mỏi thở đều trên vai mình, bà buông lời rồi lại thở dài như thể hiện rõ sự thất vọng của bản thân mình dành cho người mà bà từng xem là tin tưởng và muốn giao con trai út cho gia đình họ. Mặc dù mục đích đó đã bị bà gạt bỏ đi từ lâu vì đã có sự xuất hiện của Gemini, tuy thế, nhưng bà rất quý First vì tính nuông chiều Fourth từ nhỏ đến lớn, gã là người trong giới đánh chém, nhưng lại có tính cách rất tốt với những người gã cảm nhận họ không phải người xấu. Sự việc này diễn ra làm cho niềm tin của bà Furin như giảm đi một nửa.
Rầm!
Tiếng đập bàn lớn khiến mọi người chú ý bởi âm thanh rung chuyển của các ly thủy tinh, cả tiếng va chạm của da và mặt bàn vang dội khắp căn nhà. Người vừa làm hành động đó là Joong, hắn muốn trút giận để nguôi đi chút ít khó chịu trong mình. Cũng vì tiếng quá lớn nên Fourth giật mình, Gemini quay sang nhìn em, hắn đưa tay đẩy đầu em ngã về vai mình rồi vỗ vỗ nhẹ nhàng như muốn dỗ Fourth vào lại giấc ngủ. Còn Phuwin như thể bị lôi về thế giới thực tại, cậu giật thót quay ngoắt nhìn Joong đang nắm chặt tay tạo thành nắm đấm nhìn về phía First. Phuwin cảm thấy Joong như sắp đứng lên đấm gã thì định đứng dậy cản Joong nhưng bị Pond giữ lại, hắn kéo tay cậu ngồi xuống.