[F6] & <> – 34 END – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
  •  Avatar
  • 22 lượt xem
  • 3 tháng trước

[F6] & <> - 34 END

\”Ông bạn, tên con trai nhà ông sau khi được hòa giải có chút không bình thường phải không?\”

Ba Dunk có chút khó hiểu nhìn về phía Joong đang đứng kế bên Dunk tỏ vẻ yếu đuối, nũng nịu. Hai ngón tay trỏ còn chạm chạm vào nhau se se như đang làm nũng với Dunk.

\”Kể từ khi quay lại với Dunk, nó luôn cứ như vậy\”

\”Ba, ba đến rồi sao?\”

\”Ừ, ba đến báo tin cho con biết thằng bé Palm tuần sau sẽ kết hôn\”

\”Vậy sao, chúc mừng cậu ấy\”

Joong thấy trong ánh mắt Dunk có gì đó liền cho rằng Dunk vẫn còn để tâm đến người ta. Đôi mắt ấm ức của anh nhìn về phía cậu không nói không rằng sau đó liền quay người bỏ đi.

Đêm đến, Joong vẫn luôn đứng ở một góc nhìn vô định về một hướng xa xôi nào đó. Còn Dunk thì đi tìm Joong, vừa nhìn thấy anh cậu liền quan tâm hỏi han

\”Anh sao thế?\”

\”Dunknie, có phải em vẫn còn thích Palm không?\”

\”Đang yên đang lành anh dở chứng gì thế?\”

Ánh mắt đau buồn của Joong hiện lên trên khuôn mặt khiến Dunk muốn tức giận cũng chẳng thể. Cậu đứng chống nạnh nhìn Joong đang nói khùng nói điên gì đó.

\”Nhưng anh luôn thấy em dịu dàng với Palm, còn cười rất ôn nhu\”

\”Vậy anh muốn nhìn thấy dáng vẻ không dịu dàng của em sao?\”. Dunk từ từ tiến lại rằng Joong áp vào tai của anh nói khẽ : \”chẳng hạn như làm anh khóc\”

Dunk có chút quái dị khi nụ cười mỉm nhẹ nhàng đó của cậu có phần hơi gian ác, Joong thoáng chút bất ngờ trong đôi mắt. Cả hai đối diện đôi mắt với nhau phút chốc rơi vào suy tư. Như hiểu ra gì đó…

\”Em…lưu manh\”

\”Dáng vẻ khi khóc của anh trong thật xinh đẹp\”

Joong quay người tránh né ánh mắt trêu chọc của Dunk.

\”Em đừng nói bừa…\”

Dunk khẽ cười tiến lại gần phía sau Joong

\”Anh đêm nay lại khóc nữa nhé, có được không?\”

____________________

Ai mà biết được, khoảng thời gian của sau này, Gemini đều dành hết cho kỷ niệm xưa cũ của cả hai. Hắn đã đi qua hết tất cả những nơi mà cậu cùng hắn khi xưa ân ái bên nhau. Trong ánh mắt thất thần của hắn luôn chứa đầy hình ảnh của cậu tươi cười bên hắn, yêu hắn vô điều kiện. Vậy mà chính tay hắn lại đánh mất người hắn yêu thương nhất, cũng là người thương hắn chân thành nhất trên thế gian này.

Rõ ràng là còn yêu nhau sâu đậm nhưng tại sao cậu nỡ bỏ hắn đi rồi. Hắn không cam tâm cuộc đời này lại đối xử bất công với hắn và cậu như thế, nhưng tất cả lại là lỗi sai ở chính hắn. Nếu không phải tại hắn không biết nắm bắt và giữ gìn lấy tình cảm của cậu thì đã không đánh mất cậu rồi.

\”Fot ơi, anh thật sự sai rồi!\”

Hắn quỳ xuống bên cạnh chi mộ của cậu, đôi mắt ngấn lệ ngập tràn như phủ sương. Hắn chỉ còn thấy mờ mờ ảo ảo bóng dáng thanh xuân tươi trẻ của cậu. Cuối cùng, hắn cũng mệt mỏi vì chính tình cảm của bản thân mà gục ngã bên cạnh mộ của cậu. Hắn đi tìm cậu rồi trong một mùa đông lạnh giá, còn có cả mùa tuyết rơi đầu tiên. Những bông hoa tuyết ấy lạnh lẽo nhưng lại như đang ôm ấp mối tình của cả hai. Fourth đến đón hắn rồi có phải không?

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.